Chương 6

Lời này vừa nói ra, hơn nữa bình thường bác gái Cận là người nói chuyện có lý lẽ và tốt bụng nên lập tức có hàng xóm xem náo nhiệt bắt đầu khuyên bảo.

“Mẹ của Yến Tử, con dâu lớn nhà chị cũng quá kỳ cục rồi.”

“Đúng vậy! Tôi nói nè, tìm vợ đừng tìm người đến từ nông thôn. Chị xem cái này……”

“Haizz, chỉ khổ cho Yến Tử có người chị dâu như vậy. Ở lúc mấu chốt này mà không cẩn thận……”

Hà Ngọc Yến thấy chuyện như vậy lập tức giả vờ giả vịt mà nói: “Nhưng con nghe Lệ Lệ nói bác gái Cận muốn làm người mai mối để anh hai của cậu ấy chuyển lên chính thức đó! Thì ra là con nghe nhầm sao? Con xin lỗi, bác gái Cận. Con hiểu lầm dì rồi.”

Kết luận này là Hà Ngọc Yến suy đoán từ điều kiện gia đình của nhà họ Lý. Lời vừa nói ra quả nhiên cô nhìn thấy biểu cảm của Lý Lệ Lệ thay đổi.

Chuyện này khiến mấy hàng xóm lúc trước nói chuyện quay lại nhìn nhau.

Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc. Bác gái Cận người già thành tinh khống chế biểu cảm còn được nhưng cô gái nhỏ Lý Lệ Lệ không khống chế được biểu cảm nên lập tức khiến cho bọn họ nhìn ra chỗ hở.

Ngay lập tức mọi người đều không nói chuyện nữa.

“Ồ! Có chuyện gì vậy?”

Hà Ngọc Yến nhìn về phía người tới, là thím Ngũ bạn của mẹ, một người tìm đối tượng giới thiệu cho cô.

***

“Ở nhà trai chỉ có một đứa con trai duy nhất là nó, năm nay tròn hai mươi tuổi. Là một thanh niên trẻ tuổi, đoan chính, chỉ có một chỗ không tốt……”

Nói tới đây thím Ngũ hiếm khi tạm dừng.

Bởi vì thím Ngũ đến nên chuyện buồn cười vừa xảy ra ở trên hành lang kia tạm thời kết thúc. Trước khi về nhà có không ít hàng xóm đã bắt đầu chỉ trỏ bác gái Cận và Từ Đại Ni.

Hà Ngọc Yến tương đối hài lòng với kết quả này cho nên về đến nhà thím Ngũ bắt đầu giới thiệu ngắn gọn đối tượng xem mắt, Hà Ngọc Yến cũng không cảm thấy phản cảm.

Nhưng thím Ngũ tạm dừng một cái thì Hà Ngọc Yến đã biết là không tốt.

Quả nhiên câu nói tiếp theo của thím Ngũ là: “Đừng nhìn thanh niên này không cao nhưng bây giờ đang làm việc ở ủy G nên trong tay có một chút quyền lực. Ba mẹ lại là vợ chồng công nhân trong nhà máy sắt thép, thu nhập cao. Còn nữa là nhà hắn ở nhà lầu, 30 mét vuông mà chỉ có ba người ở mà thôi! Nếu Yến Tử gả qua thì cũng có phòng ở riêng.”

Vừa nghe điều kiện như vậy, Từ Đại Ni ở bên cạnh vẫn luôn ra vẻ đáng thương nhịn không được mà xen mồm: “Con nói thật, điều kiện của thanh niên này không tệ nhưng cho được bao nhiêu lễ hỏi chứ? Vẫn là gả cho chủ nhiệm Ngô có lời……”

“Đánh rắm……”

Mẹ Hà lại lần nữa nhịn không được mà mắng lời thô tục, bà đã đến mức không thể chịu đựng nổi đứa con dâu lớn này. Bà mặc kệ thím Ngũ còn đang có mặt ở đây, chất vấn liên tục: “Con là cọng hành thành tinh à? Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi là con bớt để ý chuyện của Yến Tử đi. Kết quả thì sao, con cứ như vậy nghe người ta khuyến khích?”

“Dù sao phụ nữ đều phải gả chồng, tại sao không gả cho người có điều kiện tốt chứ?”

Trước khi tới đây nhiều ít gì thím Ngũ cũng nghe nói chuyện xảy ra trên hành lang. Bà vốn không muốn xen vào mấy chuyện thị phi này. Bây giờ nghe Từ Đại Ni hạ thấp đối tượng bản thân giới thiệu nên nhịn không được nói vài câu: “Đại Ni, lời này của con không có lý. Một cô gái ngoan ngoãn gả một thanh niên có tuổi tác tương đương và kết hôn lần đầu tiên đương nhiên tốt hơn so với người đàn ông kết hôn lần thứ hai.”

Hà Ngọc Yến ngồi trên ghế, cô vừa uống trà vừa xem hai bên cãi nhau qua lại. Cô cũng không nhiều suy nghĩ lắm. Xem tình huống thì mẹ của nguyên thân là người hiểu rõ lý lẽ. Vậy người chị dâu này cũng không gây ra chuyện xấu gì được.

Cô càng thêm để ý đối tượng mà thím Ngũ giới thiệu.

Điều kiện trong nhà của người này nghe không được tốt lắm nhưng hai nhà xem như môn đăng hộ đối. Chẳng qua đối phương là con một, lại là cái loại sau này sẽ kế thừa công việc hơn nữa nghe có vẻ cũng không được cao lắm. Những khuyết điểm này khiến Hà Ngọc Yến bắt đầu do dự.

“Đối tượng tốt như vậy bỏ qua rồi thì không tìm lại được đâu.” Khóe mắt thím Ngũ chú ý đến biểu cảm của Hà Ngọc Yến, bà lập tức ra sức làm thuyết khách.

Hà Ngọc Yến biết quan hệ của người này và mẹ Hà vẫn luôn rất tốt cho nên trực tiếp hỏi: “Người này cao bao nhiêu vậy ạ?”

Thím Ngũ ấp úng: “Chờ gặp mặt thì con sẽ biết. Chắc chắn cao hơn con. Hơn nữa thanh niên này có tiền đồ tươi sáng.”



Tuy rằng biết chiều cao của đối phương không cao nhưng thật sự gặp mặt thì Hà Ngọc Yến có loại cảm giác bất đắc dĩ.

Đời trước trước khi xuyên tới đây, cô cao 1m65, sau khi xuyên qua cho dù là vẻ ngoài hay chiều cao cũng giống nhau như đúc với trước khi xuyên qua.

Mà người đàn ông tên Bao Lực trước mắt này có khuôn mặt có đầy mụn, ngũ quan cũng xem như đoan chính, thân thể trông khô gầy, không phải kiểu mà Hà Ngọc Yến thích. Điều quan trọng nhất là người này thật sự cao hơn cô. Đại khái, có lẽ cao hơn 1cm.

Nhìn dáng vẻ đối phương thò qua nói chuyện, Hà Ngọc Yến nhướng mày, lại điều chỉnh một chút. Ừ, có lẽ không tới 1cm, cao hơn cũng được tầm 0.5 cm.