Chương 1: Hệ Thống Ký Chủ?

Năm 2023, trong một tiểu khu cao cấp ở Bắc Kinh, Mộc Du Du đang ngồi trên ban công uống cà phê thảnh thơi thưởng thức ánh trăng.

“Tích Tích”ba tiếng, chỉ cảm thấy một đạo quang vọt vào đại não, Mộc Du Du ngất đi.

Lúc tỉnh lại, Mộc Du Du nằm trên giường, mở mắt ra cảm thấy hoàn cảnh xung quanh rất xa lạ, căn phòng này giống như căn phòng cô từng xem trên TV, có điều phòng rất mới, cũng rất ấm áp, Mộc Du Du thong dong nhìn thời gian lịch trên tường, năm 1974.

“Mình đang mơ sao?” Mộc Du Du véo mình một cái.

“Áu, đau!” cô chạm vào khuôn mặt của mình, đây không phải là một giấc mơ.

“Xin, xin chào...” Một thanh âm như trẻ con vang lên.

“Ai?” Mộc Du Du nhìn thoáng qua, không có người khác.

“Tôi đang ở trong ý thức của ký chủ, tôi chính là hệ thống trong tiểu thuyết mà mọi người thường nói.” Giọng nói của nhóc hệ thống vang lên một lần nữa, rụt rè.

“Nói đi, tại sao tôi lại ở đây?Rõ ràng tôi đang ở nhà ngắm trăng cơ mà.” Mộc Du Du cố gắng kìm nén tính tình của mình, trước tiên phải biết rõ nguyên nhân sự tình rồi nói sau.

“Tôi đi tìm vật chủ xuyên qua thế giới này, lúc cuối cùng kết quả tìm nhầm người, cho nên tìm được ký chủ.”

“Tôi thật sự cảm ơn mi đấy! Huyết áp của Mộc Du Du thoáng cái tăng lêи đỉиɦ.” Cho mi ba giây, mua đưa tôi về thế giới cũ.” Mộc Du Du gần như hét lên.”

“Không, không thể trở lại. Khoảnh khắc linh hồn của ký chủ bị tách ra sẽ không thể quay trở lại.” Giọng nói của hệ thống như đứa trẻ đã làm sai.

“…”

“Ký chủ, ký chủ không sao chứ? Hệ thống cẩn thận hỏi.

“Có sao đấy!”



Trong lòng Mộc Du Du thầm chửi rủa, cuộc đời cô thật vất vả huy hoàng một lần, trúng xổ số 30 triệu, vừa mới mua một căn phòng, còn chưa bắt đầu hưởng thụ, thoắt cái mất hết rồi.

Mộc Du Du từ nhỏ đã lớn lên ở cô nhi viện trưởng, từ hồi trung học đã cần cù học hành, hiện tại đang học nghiên cứu sinh.

Hôm đó cùng bạn học đi mua vé số, vốn trước giờ cô chưa từng mua vé số, lúc đó đột nhiên động tâm mua thử xmi sao.

Sau đó cô liền quên ngay chuyện này, mãi sau ở cửa hàng xổ số nhìn thấy biểu ngữ mới nhớ tới chuyện mua, về nhà lấy vé số ra đúng lúc mới phát hiện số trúng thưởng chính là mình.

“Ký chủ, tài sản của ký chủ ở thời không kia đều có thể bồi thường cho ký chủ.” Giọng nói của nhóc hệ thống vang lên một lần nữa.

“Bồi thường như thế nào?” Mộc Du Du nhíu mày.

“Ký chủ nhắm mắt lại đi.”

Mộc Du Du nghi ngờ nhắm mắt lại, đột nhiên trong đầu xuất hiện một phần mềm mua sắm tương tự như Mỗ Bảo.

“Nơi này có thể mua bất cứ thứ gì thuộc thời không lúc trước của ký chủ, cũng có thể bán đồ vật hiện tại của ngài, số dư của ký chủ ở thời không thời gian kia, cũng có thể rút tiền chuyển đổi sang thời không này. Một hộp số dư khác là tiền ký chủ bán những thứ ở thời không này.”

Mộc Du Du nhìn thoáng qua số dư, ngoại trừ 30 triệu còn lại cô trúng xổ số nộp thuế xong, còn có hơn 10.000 tệ do chính cô làm việc.

“Tính như thế nào?” Tất nhiên cô biết sẽ không tính giá như cũ.

“Dựa theo tỷ lệ vốn hóa thị trường là 1 với 300.” Giọng nói của nhóc hệ thống ngày càng nhỏ hơn.

“Sao mi không đi cướp đi hả?” Mộc Du Du sắp bùng nổ.

Lập tức nghĩ đến tiểu thuyết xuyên không thời đại đã xem qua, các nữ chủ đều dùng không gian hoặc đồ đạc trong hệ thống mang đến chợ đen bán, cảm thấy biện pháp này có thể làm được.