Chương 8: Đỉnh Cao Ngôn Ngữ

Trước tiên ra ngoài đi hiệu sách Tân Hoa, giám đốc Ngô vừa vặn ở bên ngoài hiệu sách tìm sách.

“Giám đốc Ngô, quyển sách lần trước lấy tôi đã phiên dịch xong rồi, ngài xem thử đi.”Mộc Du Du chào hỏi:

“Nhanh như vậy?”Giám đốc Ngô lật xem một chút, kinh hỉ nhìn Mộc Du Du.

“Quyển sách này ngày xưa tôi từng đọc, cho nên tương đối nhanh.”Mộc Du Du mỉm cười nói, mục đích của cô không phải ngày nào cũng phiên dịch.

“Khó trách.”Giám đốc Ngô cười cười.

“Vậy tôi lại chọn một quyển sách khác, quyển sách này có thể sau khi đến quân khu mới có thể gửi cho ngài.”Mộc Du Du chuẩn bị quyển sách này mang đến quân khu rồi mới phiên dịch.

“Không thành vấn đề, đến lúc đó phí bản thảo tôi sẽ chuyển qua cho cô, cô cứ yên tâm.”Giám đốc Ngô hòa ái cười nói.

“Được.”Mộc Du Du gật đầu.

Giám đốc Ngô bảo nữ nhân viên bán hàng lần trước tìm tài chính cho Mộc Du Du lấy tám mươi đồng tiền mặt, nữ nhân viên bán hàng vẻ mặt không thể tin nhìn Mộc Du Du một cái.

Mộc Du Du chỉ bình tĩnh cười cười.

Từ hiệu sách Tân Hoa đi ra, Mộc Du Du liền tìm được một chỗ không có người bỏ vào không gian, lại lấy đồ đạc đã chuẩn bị ra, đạp xe đến viện gia đình khu nam.

“Cốc cốc” gõ cửa, sau đó lính canh mở cửa cho cô.

Mộc Du Du gật đầu chào hỏi rồi đi vào nhà chính, ông nội Cố ở với cha mẹ Cố Bắc Đình.

“Ông nội!” ông Cố đang ngồi uống trà trong phòng đường, ông lão là một lão hồng quân đã về hưu, cấp bậc quân trưởng, hình tượng không giận tự uy, đừng nói là nguyên chủ hướng nội, cho dù là Mộc Du Du đã trải qua đấu đá ở hậu thế cũng có chút sợ hãi.

“Du Du tới rồi à, mau ngồi đi.”ông Cố chỉ vào cái ghế bên dưới nói



“Ba, mẹ cháu chưa tan làm à ông?”Mộc Du Du không nhìn thấy cha Cố Mẹ Cố.

“Chưa đâu.”ông Cố cười nói, cố gắng ở trước mặt cháu dâu làm ra bộ dáng hòa ái.

Kỳ thật đây cũng tính ra cũng là lần thứ hai nguyên chủ Mộc Du Du gặp ông Cố, chỉ là danh tiếng của nguyên chủ ở quân khu cũng không tệ lắm, tính cách tốt, là cô giáo, quả thật là một cháu dâu tốt.

Mộc Du Du rốt cuộc không phải nguyên chủ, cô vứt bỏ thân phận ông Cố, coi ông ấy như một ông lão cần làm bạn.

Dựa theo trí nhớ của nguyên chủ nói cho ông Cố chuyện khi còn bé của nguyên chủ, chọc cho ông Cố cười ha ha.

“Không nghĩ tới Du Du chúng ta khi còn bé cũng là bé nghịch ngợm.”ông Cố càng ngày càng thích cô gái này, trước kia còn lo lắng cô rụt rè, hiện tại cảm thấy xứng với tảng băng trôi nhà bọn họ.

“Ba, chuyện gì mà nghe vui thế vậy?”Lúc này mẹ Cố đi vào, thấy Mộc Du Du, “Du Du đến đó hả!”

“Mẹ.”

“Du Du đói bụng chưa? Mẹ đi nấu ngay đây.”Mẹ Cố cười nói một tiếng, liền đi vào phòng bếp.

“Mẹ, con giúp mẹ.”Mộc Du Du ngượng ngùng ngồi chờ trưởng bối nấu cơm cho cô ăn, cùng ông Cố chào hỏi liền đi theo vào phòng bếp.

Mẹ Cố nhìn thấy Mộc Du Du có chút kinh ngạc, lần trước nguyên chủ tới cũng không vào phòng bếp hỗ trợ, lập tức mẹ Cố nghĩ, có thể là bởi vì đó là lần đầu tiên đến nên thấy ngại.

Mộc Du Du chào hỏi với mẹ Cố, thong dong trò chuyện với thím ấy.

Mẹ Cố nhìn Mộc Du Du hài lòng gật đầu, cô gái này quả thật không tệ, lúc đó thím ấy còn không hài lòng lắm, cảm thấy đứa nhỏ này quá thành thật, hiện tại xem ra thật tốt, nghiêm túc nhìn một chút hình như so với lần trước còn xinh đẹp hơn.

Hôm nay quân khu cha Cố có việc không trở về ăn cơm, trên bàn cơm, ông Cố cùng mẹ Cố không ngừng gắp đồ ăn cho Mộc Du Du.