Chương 33: Bạch Thanh Thanh

Mảnh đất trước đây của nhà Hứa Thiến nằm liền kề với nhà họ Chu, chính là mảnh đất phía sau ngôi nhà cũ của nhà họ Chu.

Trước đây nhà họ Chu có mười bốn người, không tính vợ chồng thằng tư vì hộ khẩu của bọn họ không ở trong thôn, cũng không tính ba đứa con của cô vì lúc chúng nó đều còn trong bụng.

Vì vậy, đất của nhà họ Chu có hai mẫu tám, chia thành bốn mảnh, mỗi mảnh khoảng sáu đến tám phân.

Bây giờ Hứa Thiến đã tách hộ khẩu, lại xây nhà riêng, chắc chắn phải được chia đất cho mình và con cái.

Mặc dù Đại Oa và những đứa khác đều là trẻ sơ sinh. Nhưng theo quy định, chúng vẫn có thể được chia, bốn mẹ con cô nên chia được tám phân đất, một phân đất khoảng sáu mươi bảy mét vuông.

Tám phân đất của cô có năm trăm ba mươi sáu mét vuông, là một mảnh đất rất lớn, nếu toàn bộ để trồng rau thì căn bản không ăn hết được.

Vì Hứa Thiến đã chuyển đến bên sườn núi nên đội trưởng và những người khác đã chia toàn bộ đất gần đó mà có thể trồng rau cho cô, mảnh đất đó cũng rất lớn.

Bên phải nhà của Hứa Thiến là một sườn dốc. Từ vị trí làm nhà vệ sinh đến đỉnh sườn dốc, tất cả đều là của cô. Hứa Thiến ước tính phỏng chừng cô có hơn một mẫu.

Nhưng chỉ có phần đất bên dưới, gần nhà vệ sinh là đất có thể trồng rau.

Còn đất phía trên sườn núi toàn là những tảng đá lớn, không thể trồng gì được.

Không đúng, cũng không thể nói như vậy. Phải nói là có thể trồng một số loại cây thân leo như bí ngô, mướp, bí đao. Để những dây leo của chúng phủ kín toàn bộ sườn núi thì vẫn có thể có kết quả.

Còn về phần ruộng đất bên nhà họ Chu, đội trưởng chỉ phân chia đất của nhà thằng cả và nhà thằng ba.

Cũng không chia thêm hay thu hồi, vì vợ thằng ba đã mang thai được sáu tháng, cũng sắp tăng thêm nhân khẩu rồi.

Vì vậy, hai phần đất ban đầu vốn được chia cho Hứa Thiến đã được chia cho nhà thằng ba. Cũng là để sau này khỏi phải chia lại, thêm phiền phức.

Sau khi làm xong xuôi mọi việc, đương nhiên phải giữ đội trưởng và những người khác ở lại nhà ăn cơm. Hôm nay đông người, trong nhà cũng không mua thịt gì, bà cụ liền trực tiếp gϊếŧ một con gà đãi khách.

Hứa Thiến cầm đến một miếng thịt ba chỉ hun khói nặng một cân, bà cụ cũng không hỏi là lấy ở đâu mà trực tiếp thái ra xào.

Tất nhiên là bà cụ cũng không muốn hỏi vấn đề này.

Bởi vì đáp án quá rõ ràng, chắc chắn là do chị họ của cô đổi cho. Nhưng sau đó bà cụ vẫn lải nhải về chuyện này, bảo cô lần sau đừng chạy sang chỗ cô chị họ đó nữa.

Có Hứa Thiến mang thịt lợn hun khói đến nên bữa trưa hôm nay khá thịnh soạn. Gà mái già hầm với khoai tây và bí đao, thịt lợn hun khói xào đậu đũa, dưa chuột trộn, trứng xào cà chua.

Bữa trưa ngồi hai mâm, một mâm ngồi ở bếp, một mâm ở nhà chính. Hứa Thiến không muốn ăn cùng chị chồng cả, nhân lúc đang lấy lý do bị đau bụng rồi phải về nhà cho con bú nên không đến.

Phải ngồi cùng mâm với Chu Lệ, cô thấy khó chịu vô cùng, còn không bằng về nhà nấu bát mì ăn với ôm mấy đứa con trai mình.

Cô ghét Chu Lệ, Chu Lệ cũng ghét mấy cô con dâu nhà họ Chu các cô. Không những thế cô ta còn oán trách cả cha mẹ đẻ của mình, cô ta cảm thấy rõ ràng là mình đang bênh vực họ.

Không ngờ cuối cùng, cô ta lại trở thành người không ra gì trong mắt mọi người.

Buổi chiều, Chu Lệ xách theo một cái giỏ, tức giận trở về nhà. Đi đến đầu thôn thì lại bị một cô gái trẻ chặn đường.

Chu Lệ nhìn kỹ, thì ra là con nhóc chết tiệt khắc cha khắc mẹ nhà họ Bạch, sắc mặt cô ta tối sầm, không nhịn được mắng.

"Chó ngoan không chặn đường, tránh ra cho tao!"

"Chị cả!"

Bạch Thanh Thanh nhìn thấy Chu Lệ thì mừng rỡ ra mặt, đây không phải là chị cả của Chu Văn Quân sao?

Kiếp trước chính là chị cả Chu Lệ của anh đã mai mối cho ả ta và Chu Văn Quân. Đáng tiếc là lúc đó ả ta bị Trình Thiệu Hoa mê hoặc tâm trí, từ bỏ một người đàn ông tốt như vậy, ả ta thực sự rất hối hận!