Chương 38: Trồng rau

Nhà Hứa Thiến hướng về phía đông.

Sân rất rộng, hơn ba trăm mét vuông, đằng trước sân là một sườn dốc hướng thoai thoải xuống dưới, nghiêng góc hơn sáu mươi độ, bên dưới sườn dốc khoảng ba mét là ruộng nước.

Hai bên sân đều có hai con đường, từ bên phải sân đi thẳng ra là một con đường nhỏ do người ta đi lại mà tạo thành, đi khoảng một trăm mét là đến đường lớn của thôn.

Đi hết con đường nhỏ bên trái sân là đến mảnh đất trồng rau của nhà Hứa Thiến, dưới mảnh đất này chính là ruộng nước. Đi tiếp nữa là núi, không có đường nữa. Trừ khi xuống lội xuống ruộng nước bên dưới, sau đó đi dọc theo ruộng thì vẫn có thể đi vòng đến thôn.

Trồng xong mấy cây hướng dương, Hứa Thiến suy nghĩ một chút rồi lại trồng thêm bí ngô và bí đao ở phía trước của sân.

Để dây của nó bò xuống theo sườn dốc, đợi sau này có quả, cô sẽ trèo xuống hái.

Nhìn sườn dốc trước sân, Hứa Thiến nghĩ không biết có nên trồng hai cái cây ăn quả ở đây không, ví dụ như cây đào, cây mận gì đó để sau này con cái chúng lớn có thể hái quả mà ăn.

Trong không gian của cô cũng có cả hạt giống của cây ăn quả nhưng cần phải ươm giống dưới đất một thời gian, thời gian sinh trưởng cũng tương đối dài nhưng cô thấy không sao cả, ươm giống thì cứ ươm thôi, làm từ từ là được.

Ven đường ở phía bên trái sân, Hứa Thiến tìm một chỗ để gieo hạt giống cây đào, cây mận, cây anh đào, cây táo và cây bưởi.

Cô đã gieo khá nhiều hạt xuống đất, cũng không biết có bao nhiêu hạt có thể nảy mầm, không nảy mầm cũng không sao, đợi sau này xem chỗ nào có bán cây giống rồi mua về trồng cũng được.

Mặc dù mảnh đất trồng rau của nhà Hứa Thiến không tính là lớn nhưng khi trồng vẫn khá tốn thời gian. Hai người bận rộn với mảnh đất này hai ba ngày mới trồng rau xong, bây giờ chỉ cần thường xuyên tưới nước là được.

Vấn đề này cũng dễ giải quyết, vì dưới mảnh đất trồng rau là ruộng nước, bên cạnh ruộng nước có các mương nước, quanh năm đều có nước. Khi nào Hứa Thiến muốn tưới nước thì chỉ cần lấy xô ra múc là được.

Việc tưới nước cho vườn rau thì cũng tương đối dễ dàng. Nhưng còn vấn đề lấy nước để sinh hoạt hằng ngày của nhà cô lại khá khó khăn, cần phải gánh nước từ giếng ở nhà cũ về đây để sử dụng.

Mặc dù nhìn có vẻ không xa lắm, chỉ có mấy trăm mét nhưng phải gánh nước đi qua con đường nhỏ này thì thật là phiền phức.

Hứa Thiến muốn đào một cái giếng ngay trong sân nhà mình.

"Cái gì? Con muốn đào giếng á?"

Chu Lão Hán nghe xong chuyện này không khỏi nhíu mày. Vị trí nhà thằng hai thật sự có chút không thích hợp để đào giếng, bên dưới toàn là đá, lúc đào móng đã biết là khó đào rồi. Huống chi bây giờ còn muốn đào giếng.

Tất nhiên nếu muốn đào vẫn có thể đào, chỉ cần đào sâu hơn chút, cũng sẽ tiêu tốn nhiều tiền hơn.

"Con chắc chắn muốn đào?"

"Vâng, gánh nước từ nhà cũ sang bên này phải đi mấy trăm mét, thế này cũng rất xa rồi. Đi ra sông lấy nước còn xa hơn, tốt nhất là nên đào giếng, đào giếng trong sân là thuận tiện nhất rồi."

Mặc dù nhiều nhà trong thôn cũng đều lấy nước ở sông nhưng nhà họ Chu ở sâu trong thôn, đi lấy nước không tiện. Nên sau đó cha Chu và bác cả Chu mỗi người bỏ ra vài chục đồng để đào một cái giếng dưới rừng tre.

Như vậy khi hai nhà cần lấy nước thì chỉ cần đến rừng tre là được, không đến ba mươi mét, rất gần.

"Thông thường khi thuê người đào giếng thì giá là bảy đồng một mét, phải bao người ta cơm trưa, chỉ cần đào khoảng mười mấy mét là có nước rồi."

"Nhưng mà sân nhà con toàn đá, rất khó đào, sợ là sẽ tăng lên tám chín đồng một mét. Chỉ sợ là người ta cũng không muốn đến đào, hơn nữa phải đào đến ít nhất ba mươi mét thì mới có nước."

Hứa Thiến nghe vậy sắc mặt cũng có chút ủ rũ, cô muốn đào một cái giếng nước trong sân nhưng không ngờ lại phiền phức như vậy, hơn nữa giá cả còn đắt gấp mấy lần.

Mặc dù giá có đắt hơn một chút nhưng Hứa Thiến vẫn nhất định muốn đào. Không vì lý do gì khác, chỉ vì để lấy nước được tiện hơn. Cô dùng nước khá nhiều, không thể ngày nào cũng làm phiền anh em nhà họ Chu gánh nước giúp mình được.

"Con vẫn muốn đào, cha giúp con tìm người đi, biết đâu không cần đào sâu như vậy cũng có thể có nước thì sao?"

Hứa Thiến tự an ủi mình.

"Được."

Chu Lão Hán nghĩ thấy cũng phải, sân nhà này phía dưới là ruộng nước, biết đâu chỉ cần đào vài mét là đã có nước rồi thì sao.