Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch

Chương 45: Nữ thanh niên trí thức

« Chương TrướcChương Tiếp »
Những người dân khác cũng đều gần như vậy. Những gia đình nào khá giả thì để lại hai mươi cân lúa mì, những gia đình tiết kiệm thì đổi hết thành ngô, khoai để ăn, không để lại một hạt lúa mì nào.

Tất nhiên, cũng không phải không có người trực tiếp lấy tiền mua lương thực như Hứa Thiến, người ta còn khoa trương hơn cả cô.

Cô chỉ lấy sáu mươi cân lúa mì, còn người ta thì trực tiếp mua đến hai trăm cân, làm Hứa Thiến cũng phải giật mình.

Cô nhìn qua mới phát hiện ra đó là một cô gái hoàn toàn xa lạ, mặc một chiếc váy trắng trơn, đầu buộc hai bím tóc lớn, hẳn là một nữ thanh niên trí thức mới đến.

Dù sao thì cô cũng đã sống ở thôn này được hai năm rồi, về cơ bản thì dù không nhớ tên nhưng cô cũng đã gặp hết những người trông thôn.

Nhìn mặt quen quen là có thể phân biệt được có phải người trong làng hay không, cô gái đó nhìn thoáng qua là biết không phải người ở đây.

Nữ thanh niên trí thức này lại mua lương thực hào phóng như vậy, không chỉ khiến Hứa Thiến kinh ngạc mà còn khiến rất nhiều thôn dân vô cùng ngạc nhiên.

Thậm chí còn có không ít chàng trai trẻ lén lút quan sát nữ thanh niên trí thức này rồi đỏ mặt quay đi

Ngoài những chàng trai trẻ này, trong làng còn có không ít bà lão, bác gái cũng đang nhìn chằm chằm vào nữ thanh niên trí thức mà đánh giá từ trên xuống dưới.

Trong lòng lại nghĩ thầm, đây không phải lại là một Hứa Thiến nữa đấy chứ? Nếu là thật thì họ phải xem kỹ một chút.

Nếu thật sự giống như Hứa Thiến thì họ phải đánh tiếng trước cho con trai hoặc cháu trai của mình.

Danh tiếng của Hứa Thiến trong làng hiện nay.

Đã là hai thái cực, một số người thì cho rằng cô chính là kiểu con dâu tốt nhất, của hồi môn thì nhiều lại có thể sinh con trai.

Một số khác thì cho rằng Hứa Thiến quá phung phí.

Tiền trong nhà bao nhiêu cũng không đủ cho cô tiêu. Không nói đến việc đã tiêu hết của hồi môn của mình, xong anh trai còn phải đưa tiền đến cho cô, ngay ngày hôm sau đã đào giếng mất hai trăm đồng.

Trong nhà không có bao nhiêu tiền, nuôi một người phụ nữ phung phí như Hứa Thiến thì thật sự không nuôi nổi.

Vì vậy mà một số người không biết tự lượng sức mình nhưng lại muốn tiền tài đã bắt đầu để mắt đến nữ thanh niên trí thức mới đến này, coi như là Hứa Thiến số hai.

Còn những người tự biết mình thì phải quan sát trước đã, xem cô gái này có phung phí giống như Hứa Thiến hay không.

Nếu thực sự là một đứa con gái phá của như vậy thì họ chắc chắn không dám lấy rồi, nuôi không nổi!

Nếu đứa con gái này như Hứa Thiến, là một người biết tiết kiệm thì chắc chắn đây có thể là một lựa chọn tốt.

Nhưng nhìn từ việc hôm nay vừa vung tay đã mua hai trăm cân lương thực thì trông cũng không giống một người biết tiết kiệm.

"Thím hai Trần, đây là thanh niên trí thức mới đến à?"

"Có lai lịch gì thế?"

Hứa Thiến dùng khuỷu tay huých vào thím hai Trần bên cạnh, người này chính là phóng viên nổi tiếng nhất thôn.

Nhà nào có chuyện gì bà ấy cũng đều là người biết đầu tiên.

Chuyện cha cô là thợ thủ công bậc tám, mỗi tháng được một trăm đồng tiền lương đều là do cô thông qua phóng viên này truyền đến tai thôn dân.

Chỉ trong vòng hai ba ngày, cả thôn đều biết hết.

Vì vậy, nếu muốn biết chuyện gì hay dò hỏi tin tức gì thì đi hỏi bà ấy là tìm đúng người rồi.

"Vợ Văn Quân à, cô hỏi tôi là đúng người rồi, tình hình của cô Liễu này tôi đúng là có biết."

Thím hai Trần nhìn qua trông hơn bốn mươi tuổi, mặc chiếc áo sơ mi hoa màu chàm, trên áo có mấy chỗ rách đã được bà ấy vá lại bằng vải hoa cùng màu.

Nhìn từ xa thì không thấy gì nhưng lại gần thì vẫn nhìn ra vết vá.

Bà ấy mặc chiếc quần vải bông màu đen hơi cũ nhưng được giặt rất sạch sẽ.

Trên đầu còn quấn một chiếc khăn vải hoa cũ. Nhìn qua có thể thấy rằng đây cũng là một người cẩn thận.

"Cô ấy thế nào, trông có vẻ giàu có nhỉ?"

"Mua lúa mì một lần đã hai trăm cân mà không thèm chớp mắt, còn mua nhiều dầu ăn như vậy nữa, ít nhất cũng phải mất mấy chục đồng!"
« Chương TrướcChương Tiếp »