Chương 11

Tô Yên nhíu mày nhìn hắn một cái, trong lòng thầm hận, người khác còn chưa nói lời nào người này liền gậy thọc cứt, giống như sợ người khác không biết tối nay là cô nấu cơm không bằng.

Tức khắc sắc mặt không được tốt lắm.

Không cần suy nghĩ liền nói một câu,”Thích ăn thì ăn.”

Vương Hồng Bân thấy cô còn dám cãi lại, lập tức nổi giận: “Em còn thái độ gì? Anh có nói sai cái gì đâu, anh cũng là vì em, vì mọi người ở đây, em mỗi ngày đều lười kiếm công điểm, chiếm tiện nghi của mọi người, hiện giờ còn lãng phí, em có biết hay không hành vi này của em có bao nhiêu đáng trách không?”

Tô Yên thiếu chút nữa bị lời hắn nói phì cười, hắn còn có mặt mũi nói cô chiếm tiện nghi, hắn chiếm bao nhiêu tiện nghi của nguyên chủ còn không rõ sao?

Trong lòng nghĩ như thế nào Tô Yên liền nói thẳng ra ngoài: “Đây không phải là học theo anh sao? Việc chiếm tiện nghi này, anh so với tôi kinh nghiệm hẳn là hơn rất nhiều đi.”

Luận cãi nhau,cô thật đúng là chưa sợ ai bao giờ, năm một năm hai cô chính là cao thủ biện luận trong trường.

“Em…..”

Trên mặt Vương Hồng Bân liền lộ ra thần sắc khó tin, đại khái là không nghĩ tới Tô Yên có thể thốt ra được những lời như vậy.

Không riêng gì Vương Hồng Bân, những người khác trên bàn nghe được những lời này cũng có chút ngoài ý muốn, như thế nào cũng không nghĩ tới hai người này cư nhiên nháo ra mâu thuẫn, đôi mắt trộm chuyển qua chuyển lại trên người Vương Hồng Bân cùng Tô Yên.

Ngay cả Lâu Tư Bạch từ trước đến nay không quan tâm đến việc không liên quan đến mình, cũng nhịn không được ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Vương Hồng Bân nghiến răng nghiến lợi: “Tô Yên,em lặp lại lần nữa thử xem.”

Tô Yên căn bản không sợ hắn, vẻ mặt bình tĩnh nhìn hắn: “Lại nói mười lần cũng đều là như thế này. Vương Hồng Bân, hôm nay chúng ta liền nói chuyện cho rõ ràng, nơi này tất cả mọi người đều có quyền nói tôi lãng phí, nhưng anh thì không. Châm ngôn nói rất đúng, cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn, anh ăn của tôi dùng của tôi, còn muốn ở trước mặt tôi ra oai sao?”

Lời này một chút tình cảm đều không có cho.

Mặt Vương Hồng Bân tức giận đến đỏ bừng, lời nói ra có chút không rõ: “Em em em….Em như thế nào có thể nói như vậy…..”

Cũng chính là lúc này Hàn Lệ Lệ bên cạnh đột nhiên nhỏ giọng nói thầm một câu: “Quả nhiên là đại tiểu thư tính tình hết sức phách lối.”

Bên tay phải cô ta chính là Trần Hướng Đông, Trần Hướng Đông nhíu mày nhìn cô ta một cái: “Cô định làm mọi chuyện thêm loạn nữa sao?”

Nhưng Tô Yên vẫn nghe thấy được, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Hàn Lệ Lệ, sau đó cười: “Nhìn dáng vẻ của cô chắc đối với tôi có rất nhiều ý kiến a, vậy đi, nếu mọi người đều cảm thấy tôi chiếm tiện nghi của các người, vậy từ ngày mai tôi liền bắt đầu một mình phân ra chỗ khác, về sau không cùng mọi người ở cùng, tiền dầu ăn hôm nay, tôi sẽ trả cho các người.”

Lời này vừa nói ra, toàn bộ phòng khách nháy mắt an tĩnh lại, Vương Hồng Bân liền sợ tới mức cũng không dám nói chuyện.

Biết lần này Tô Yên là thật sự tức giận, lời như vậy cũng nói ra. Tuy nhiên, ở trong mắt hắn, Tô Yên vẫn là đối tượng của hắn, chờ thêm mấy ngày quan hệ hai người tốt trở lai, hắn vẫn còn có thể tiếp tục chiếm tiện nghi của Tô Yên, cho nên cũng không phải quá sợ hãi.

Nhưng trong mắt những người khác liền không phải như vậy, tuy nói Vương Hồng Bân vừa rồi luôn mồm xưng Tô Yên chiếm tiện nghi của mọi người, nhưng trong lòng mọi người đều rất rõ ràng, thời điểm Tô Yên trợ cấp bọn họ cũng rất nhiều, có đôi khi mua thịt sẽ cho họ cùng ăn, khoản này cũng không bủn xỉn.

Nghe vậy, trên mặt Hàn Lệ Lệ liền có chút cứng đờ, nhưng thực mau liền cười lạnh một tiếng: “Cô có bản lĩnh thì nói được làm được đi…… “

Chỉ tính riêng chuyện nước non, cô ta cũng không tin một mình Tô Yên có thể giải quyết vì khoảng cách từ giếng của đội sản xuất đến chỗ ở của thanh niên trí thức rất xa nha.