Chương 16

Tô Yên ngồi xổm phía góc tường rửa mặt. Ở nông thôn mọi người rửa mặt đều rất đơn giản. Chỉ cần một chậu nước sạch sẽ, công cụ đánh răng cũng rất đơn sơ mọi người đều dùng cành liễu đánh răng, nước còn thừa sẽ dùng để rửa mặt. Bàn chải đánh răng còn chưa có phổ biến, ít nhất ở Cung Tiêu Xã còn chưa có bán cái này.

Tô Yên nhập gia tùy tục, còn đang mân mê cành liễu trong miệng. Vừa thấy Lâu Tư Bạch liền sáng mắt, đang muốn qua chào hỏi liền thấy hắn vòng qua phía mình đi vào phòng bếp, trong tay hắn còn cầm chậu rửa mặt.

Đến liếc qua Tô Yên một cái cũng không buồn làm.

Hành động của hắn hình như đang cố ý.

Chu Yến ngồi bên cạnh cô cũng dậy từ rất sớm. Thấy hành động của Lâu Tư Bạch liền kề sát bên tai cô, nói nhỏ: “ Tính tình hắn chính là như vậy, cô đừng để trong lòng.”

Tô Yên lắc đầu: “Không có việc gì.”

Lớn lên soái như vậy, cao lãnh chút cũng là bình thường.

Vương Hồng Bân tới chỗ cô đúng lúc cô chuẩn bị đi. Hắn không có tránh mà còn cố ý đi đến chỗ Tô Yên.

Hắn cũng giống Lâu Tư Bạch, ôm một cái chậu gỗ trong lòng. Đi qua bên người cô không nhẹ không nặng hừ lạnh một tiếng.

Tô Yên nghe được nhưng cũng lười phản ứng với tên này.

Cô liền làm như không nghe thấy, trực tiếp xoay người, cho hắn nhìn cái gáy của cô.

Buổi sáng Tô Yên đã cùng Trần Hướng Đông thương lượng qua. Sau khi bọn họ sử dụng lu nước, quyền sử dụng thùng gỗ liền thuộc về cô. Vì chỉ có một cái nồi sắt nấu ăn còn tốt, nấu cơm liền…., nấu cơm khá lâu, nấu một lần còn phải nấu lần nữa liền quyết định cho Tô Yên dùng nó để nấu cơm. Tô Yên là người có khả năng nấu nướng tốt nhất liền để cô toàn quyền phụ trách việc bếp núc.

Đất trồng rau về sau liền phân ra một khối cho cô, còn hai con gà mấy người bọn họ đều nuôi tất.

Cảm thấy không có vấn đề gì, hai bên liền đồng ý.

Bất quá việc lấy nước là một vấn đề lớn đối với Tô Yên. Rốt cuộc cái giếng nước cách chỗ ở của thanh niên tri thức của bọn họ rất xa. Cô xách thùng nước một lúc liền cảm thấy nặng, đừng nói tới việc gánh nước. Sau khi Vương Học Nông gánh nước về, Tô Yên liền trộm kéo hắn tới một góc nói chuyện. Sau khi ước định hắn mỗi ngày gánh cho cô hai xô nước, cô liền cho hắn hai phần đồ ăn ngon.

Vương Học Nông không cần suy nghĩ liền đáp ứng, còn không phải chỉ là gánh thêm hai xô nước sao, hắn có rất nhiều sức lực.

Còn có một vấn đề nan giải nhưng cách giải quyết nó cũng khá dễ dàng. Tô Yên chuẩn bị lén tìm người của đội sản xuất ra trao đổi. So với dùng củi gỗ khó đốt ở chỗ nhóm thanh niên tri thức thì tìm những người khác để hợp tác vẫn là tốt nhất.

Đợi một chút cô phải xuống ruộng làm việc, liền để mọi việc đến tối tỉ mỉ thương lượng lại một phen.

Cô không có ý kiến, tất cả đều là người văn minh. Nếu cô quyết định tự phân ra sống một mình liền phải rõ ràng rành mạch. Thậm chí Tô Yên còn nghĩ chiều nay đi huyện thành coi, xem có mua được một cái nồi hay không. Như vậy không cần dùng chung một cái nồi với bọn họ như vậy càng bớt phiền toái.

Nghĩ là làm, chiều cô liền mua thêm một cái nồi nấu cơm.

Không bao lâu sau khi cô rửa mặt liền nghe thấy tiếng phó đội trưởng kêu mọi người đi làm liền xuất hiện. Thanh âm tục tằng của hắn vờn quanh toàn đội sản xuất. Đây cũng là lần đầu tiên Tô Yên trải qua việc này.

Những người khác đều nghe nhiều thành quen. Sau mấy tiếng la hét của phó đội trưởng, Hàn Lệ Lệ ở trong phòng mới nghe được. Vội vội vàng vàng chưa kịp rửa mặt, quần áo chưa mặc xong, tóc tai lộn xộn cũng mặc kệ vừa đi vừa ngáp.

So với bọn họ, trạng thái của Tô Yên là tốt nhất. Tinh thần sáng láng, ưỡn ngực ngẩng cao đầu, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn cảnh vật ven đường.

Không có biện pháp, tối hôm qua cô ngủ quá say rồi. Không biết bao lâu rồi Tô Yên chưa trải qua cảm giác tốt như vậy. Trước kia vì thi đại học mà phải thức đêm học bài, sau thi đậu đại học lại thích thức đêm chơi game.

Đột nhiên phát hiện, ngủ sớm dậy sớm thật đúng là không tồi.