Chương 346: Tề Hồng Anh Cũng Đã Kết Hôn Rồi (2)

Ánh mắt của Tề Đường lạnh lùng, cô từ chối, nói với bà ta: “Bác gái Lâm, không phải là cháu không giới thiệu người yêu cho chị Hà Hoa, mà là đơn vị của người yêu cháu ở trong núi, bình thường chị Hà Hoa quen ăn uống sinh hoạt ở kí túc của chúng ta, sợ là chịu không được cái khổ kia.”

Nói xong, Tề Đường còn giơ ngón cái lên lắc lắc.

Giọng điệu của Tề Đường có chút châm chọc, đều nói người già thành tinh, bác gái Lâm có suy nghĩ vô cùng nhanh nhạy, lập tức nghe ra hàm ý của cô.

Chỉ là bà ta cũng biết thanh danh của cháu gái nhà mình như thế nào, từ thời xa xưa người ta cười nghèo khổ chứ không cười kỹ nữ, bà ta phất tay tỏ vẻ không sao cả: “Đâu có chứ, chúng ta đều là người bình thường, làm sao lại không chịu được khổ chứ?”

“Con gái à, có phải con khách sáo với bác gái nên không muốn giới thiệu người yêu cho chị Hà Hoa của con không?”

Ў Tề Đường vẫn cười như cũ, chỉ là ý cười không nằm trong đáy mắt: “Bác gái Lâm, bác đừng dây dưa với cháu nữa, thanh danh của chị Hà Hoa mọi người trong kí túc đều biết, không phải cháu không muốn giới thiệu cho chị ấy.”

“Chắc bác cũng biết, quân nhân kết hôn còn phải làm báo cáo lên cấp trên, hơn nữa còn điều tra lý lịch ba đời có vết nhơ nào hay không, coi như chị ấy qua được cửa của cháu, vậy cửa của nhà nước kia cũng có thể qua sao?”

Đối với tình cảnh Hà Hoa tuổi còn trẻ mà mất chồng lại bị nhà chồng ức hϊếp, Tề Đường bày tỏ sự thông cảm.

Nhưng đó cũng không phải trách nhiệm của cô, Tề Đường có cần phải vất vả vì thanh danh của cô ta không?

Càng không nói sắc mặt bác gái Lâm vô cùng khó coi, làm cho Tề Đường không hề nảy sinh ra ý muốn giúp đỡ nào.

Đúng lúc này, một nam một nữ bước vào từ cửa ký túc trong công xưởng sắt thép, Tề Đường cảm giác có một ánh mắt đặt trên người mình, cô quay đầu nhìn sang, vừa hay đối diện với ánh mắt của Tề Hồng Anh.

Ánh mắt đảo qua người đàn ông bên cạnh cô ta, à, Tề Hồng Anh cũng đã kết hôn rồi.

Chuyện này Tề Đường thật sự không biết, nhưng trước khi cô rời đi, Tề Hồng Anh và người yêu của cô ta đã có dự định kết hôn, đây cũng không phải chuyện ngoài ý muốn gì.

Bác gái Lâm bị Tề Đường nói cho không còn mặt mũi, cũng không tiện phản bác, danh tiếng của Hà Hoa không tốt là sự thật, quân nhân kết hôn muốn thẩm tra chính trị cũng là sự thật.

Vừa hay Tề Hồng Anh quay về, bà ta xem như tìm được chỗ phát tiết.

“Ơ kìa, Hồng Anh về rồi sao, trong nhà lại không có gạo cho vào nồi à?”

Vốn dĩ Tề Hồng Anh nhìn thấy Tề Đường trong nháy mắt dâng lên tức giận chuyển thành xấu hổ, cô ta nhíu mày nhìn về phía bác gái Lâm: “Bác gái Lâm, bác nói cái gì vậy, cháu chính là về đây thăm cha mẹ cháu.”

Bác gái Lâm cười nhạo một tiếng: “Vậy cũng không khéo lắm, em gái của con cũng dẫn người yêu về ra mắt, nhìn đồ vật hai đứa nó xách đầy tay mà xem, cùng là về nhà mẹ đẻ, sao hai vợ chồng các con lại về tay không chứ?”

Chung quy bọn họ cũng là người một nhà, chê cười ai cũng giống nhau, dù sao sự khó chịu trong lòng bà ta cần phát tiết ra ngoài.

Tề Đường lười dây dưa với bà ta, cũng không chào hỏi chị gái cùng anh rể, cô nhấc chân định đi vào bên trong kí túc.

Bác gái Lâm mở miệng gọi người lại: “Ơ kìa, sao lại đi rồi?”

Tề Đường cạn lời quay đầu lại: “Sao ạ, bác gái muốn mời con đến nhà bác ăn cơm à?”

Bác gái Lâm cứng họng, quay đầu không để ý đến Tề Đường nữa.

Tề Đường có bao nhiêu thể diện mà còn muốn đến nhà bà ta ăn cơm, không phải nhớ thương nhà bà ta ngày nào cũng ăn thịt chứ, nằm mơ đi!

Tề Đường và Nhạc Kỷ Minh đi lên tầng trước, Tề Hồng Anh và chồng cô ta đi theo đằng sau.