Chương 17

Cũng không biết con quỷ cái kia có phải mũi chó không nữa, vì sao lại biết trong nhà có mua thịt ba chỉ chứ?

Hứa Lâm vào nhà chính, phát hiện bà cụ Hứa và cha Hứa đều đã về phòng, bọn họ đóng chặt cửa phòng đến nỗi một cái khe nhỏ xíu cũng không có.

Xì, Hứa Lâm trợn mắt, không ngờ đám người này bị đánh một trận đã sợ như vậy, thật ra cô còn mong bọn họ có thể khıêυ khí©h cô thêm mấy lần nữa cơ.

Chậc, chẳng vui gì cả.

Hứa Lâm trở về phòng Hứa Noãn, bắt đầu xem xét mọi nơi .

Phòng Hứa Noãn rất bình thường, trên tường không có lỗ, dưới đất cũng không có mật thất.

Tủ và bàn cũng không có hai lớp, tổng số tiền cá nhân của Hứa Noãn chỉ hơn 8 tệ.

Hứa Lâm không chút khách khí thu vào không gian của mình, 8 tệ cũng là tiền mà, kiếp trước khi cô chết trong tay còn không có nổi 8 tệ đấy.

Ném mình lên giường, Hứa Lâm nghĩ tới cuộc trò chuyện giữa ba người lúc ở trong sân mà cô nghe được.

Mụ già chết tiệt kia nói muốn mua thuốc, là thuốc gì nhỉ?

Kiếp trước sức chiến đấu của cô rất yếu, sau khi cha Hứa đi làm về thì thẳng thừng dùng gậy đánh gãy chân cô, cũng không có chuẩn bị thuốc gì cả.

Ăn trưa xong, kẻ đi học người đi làm, bà cụ Hứa cũng bước ra ngoài với đôi chân bó.

Đợi đến khi trong nhà còn duy nhất một mình Hứa Lâm, cô bắt đầu hành động.

Nhà họ Hứa có ba phòng chính, phòng chính ở giữa, phòng ngủ phía Đông và phía Tây ở bên trái và bên phải của phòng chính, là nơi bà cụ Hứa, cha Hứa và mẹ Hứa lần lượt ngủ.

Hai căn phòng được xây ở căn phòng phía Đông, là nơi hai anh em Hứa Khôn và Hứa Noãn ngủ.

Một nhà bếp và phòng đựng đồ linh tinh được xây dựa vào bức tường phía Tây, bốn phòng ngủ được chia cho bốn chủ nhân của nhà họ Hứa.

Bình thường Hứa Lâm chỉ có thể rúc vào một góc phòng chính nghỉ ngơi, để không phải xấu hổ, ban ngày cô phải cất chăn đệm đi, tránh cho người ngoài phát hiện.

Đến nỗi vì sao ngay cả phòng bếp hay là phòng chứa đồ cô cũng không được phép ngủ trong đó, ngay cả bản thân Hứa Lâm cũng không biết.

Đầu tiên cô đến cửa phòng của cha Hứa và mẹ Hứa, mặc dù cửa đã khóa song vẫn không làm khó được Hứa Lâm, cô dùng một chiếc kim hoa thao tác hai ba cái đã mở được cửa ra.

Căn phòng chứa đầy đồ nội thất bằng gỗ gụ, Hứa Lâm biết rằng thứ đồ chơi này sẽ có giá trị trong vài thập niên tới.

Cô không có tâm trạng thưởng thức nên nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm, sau lần tìm kiếm này, mắt đẹp lập tức sáng lên.

Cô thực sự đã tìm được lối vào một căn phòng bí mật dưới gầm giường của vợ chồng họ, trong căn phòng bí mật có năm cái rương lớn một cái rương nhỏ.

Hứa Lâm cũng không vội kiểm tra trong rương có thứ gì mà là vẫy tay thu chúng kho hàng, sau đó tiếp tục tìm kiếm.

Chẳng bao lâu sau, cô tìm thấy một đống tiền được xếp ngay ngắn trên mặt sau của tủ hai lớp, mỗi tờ có giá trị 10 tệ.

Hứa Lâm vội vàng đếm, phát hiện có 500 tệ, lập tức không hề do dự mà thu vào không gian của mình.

Đều là tiền tiền tiền!

Phía trên tủ có một chiếc hộp sắt nhỏ, trong hộp sắt nhỏ có hơn 300 tệ và một cuộn phiếu. Sau đó, cô tìm thấy 200 trong hộp giày, 800 bên trong túi quần áo và vài lá thư trong lỗ trên tường.