Chương 1

Tháng năm năm 1972, chính là đang vào mùa thời tiết giáp hạt.

(Mùa giáp hạt là khoảng thời gian khi thóc lúa của vụ mùa đã hết, ngoài đồng những ruộng mạ vừa mới cấy chưa chắc rễ, rau màu vụ trước đã tàn mà vụ mới chưa đến, cây trái trong vườn mới đang nhú nụ. Ruộng vườn, làng quê những ngày giáp hạt như hoang hoải, rộng dài, mặt đất cứ tím sẫm trong tiết trời ảm đạm.)

Thôn Ngật Đáp, lúc này nhân viên tính điểm Từ Xuyên của đại đội sản xuất thứ hai đang mang theo thôn dân đến ruộng làm việc, theo lý thuyết thì một nhân viên tính điểm như hắn sẽ không thể mang đoàn người đi lao động. Nhưng hôm nay, đại đội trưởng Từ Phúc Quý ở trong thôn đi họp công xã, cho nên mới để cho cháu trai Từ Xuyên là một nhân viên tính điểm đến thay mình.

Từ Xuyên cũng mới lên làm nhân viên tính điểm chưa được bao lâu, người bên ngoài nhất định sẽ cho rằng hắn lên làm công việc thoải mái lại có thể diện này là do có quan hệ với đại đội trưởng, cũng chính là chú hai hắn.

Thật ra không phải tất cả.

Phải biết người từng đi học ở thôn này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mà Từ Xuyên vừa vặn là một người trong đó, đồng thời cũng là người có trình độ học vấn cao nhất. Học hết lớp 7, đây chính trường hợp cực kỳ hiếm thấy. Bởi vì trong làng trên xóm dưới xung quanh đây người có thể lên đến cấp 2 đã vô cùng ít ỏi.

Hơn nữa, hắn còn là người tốt nổi danh trong miệng thôn dân, giống như người cha đã chết của hắn, Lão Từ cũng là một người tốt, đây là chuyện mà thôn dân đều công nhận.

Cho nên mọi người cũng không nói xấu gì chuyện hắn làm nhân viên tính điểm, có đôi khi lời của nhân viên tính điểm Từ Xuyên này còn có tác dụng hơn là đại đội trưởng chú hai của hắn.

Bình thường Từ Phúc Quý mang người đi làm, không có ai dám tán gẫu, mà cho dù thỉnh thoảng tán gẫu thì tốc độ làm việc trên tay cũng không dám chậm trễ.

Hôm nay Từ Phúc Quý không có ở đây, các cô các thím làm việc đều ỷ vào chuyện Từ Xuyên có tính tình tốt, cho nên khi làm việc cũng không để ý như lúc đại đội trưởng ở đây, có người trở nên lười nhác, mấy người tụ lại một chỗ bắt đầu tám chuyện.

Trong đó có con dâu cả nhà Từ Phúc Quý là Trương Hồng Hà, cô ta là người miệng rộng nổi danh trong thôn, mọi người đều gọi cô là Đại Chủy, mỗi lần há miệng thì thích nhất là nói đông nói tây, tuy nhiên bình thường đi làm, cô ta cũng không dám nói chuyện bát quái, đừng thấy cô ta là con dâu lớn nhà Từ Phúc Quý, nhưng lại rất sợ đại đội trưởng, mỗi lần đều giống như chuột thấy mèo.