Chương 7

Anh đứng dậy, "Cô đã ăn chưa?"

Khương Hà lắc đầu.

Cố Tây Lăng nắm lấy tay cô.

Tay cô rất mềm và trơn, khoảnh khắc anh nắm lấy cô, có cảm giác như cso một dòng điện chạy qua.

Mà anh cũng không dám dùng sức, anh sợ sẽ bóp nát tay cô, vì vậy thả lỏng nói, "Cô về trước đi."

Thằng này ăn cái gì cũng khen, sao hệ thống còn chưa phản hồi nhỉ.

Cô đi phía trước và anh đi theo phía sau.

"Cô Khương Hà, chúc mừng cô dùng mì gạo thành công nhận được đánh giá cao, thiện cảm của đại ác ma đối với cô +1! Phần thưởng là một lọ kem! Dùng lọ kem này có thể giúp cô đẹp hơn, tiếp tục cải tạo đại ác ma! Đừng xem thường nó. Thiện cảm nhìn thì có vẻ vô dụng, nhưng lại rất hữu dụng. Khi thiện cảm của nhân vật phản diện đạt đến mười, độ khó nhiệm vụ phụ của bạn cũng sẽ giảm xuống. Đồng thời, bạn càng nhận được thêm nhiều trợ giúp khác."

Hệ thống chết tiệt, đúng là một cái hệ thống khốn nạn.

Sau khi quay về nhà.

Trên giường xuất hiện thêm một lọ kem.

Cố Tây Lăng bưng một bát mì nguội tới trước mặt cô, hỏi: "Sao cô không ăn?"

"Tí tôi sẽ ăn."

Sau khi nhận được phần thưởng, cô cảm thấy rất vui.

Dù sao ở thời đại bần hàn này, có một lọ kem dưỡng da cũng tốt, huống chi khuôn mặt nhỏ của Khương Hà cũng rất đẹp, dù thế nào thì cũng là phụ nữ, cô đương nhiên muốn càng xinh đẹp hơn.

Khương Hà không quan tâm đến việc Cố Tây Lăng đang nhìn cô chằm chằm, và bắt đầu ăn một cách nghiêm túc.

Bản thân cô là một đầu bếp. Với sự rèn luyện ở kiếp trước, cô ăn rất chậm và duyên dáng.

Rất khác với những người phụ nữ ở đây.

Cố Tây Lăng mê mẩn nhìn, tiểu mỹ nhân này thật xinh đẹp, nhìn rất là thích mắt.

Sau khi Khương Hà ăn xong, ngẩng đầu lên thì thấy anh đang nhìn mình.

Cô vô thức tránh tầm nhìn của anh.

Anh xoa đầu cô, "Cô là cô dâu của tôi, nhìn cô như vậy là đương nhiên."

Khương Hà không nói gì.

Cố Tây Lăng nhìn một hồi, đột nhiên nghĩ tới cái gì, xoay người đi xuống nhà.

Khoảng một giờ sau, anh quay lại với một xô nước lớn, "Tắm đi."

Anh còn đặc biệt đun nước nóng cho cô.

"Cảm ơn."

Khương Hà liếc nhìn anh, cảnh giác quay lại và đi đến nhà kho mà anh đã xây dựng.

Anh rất chu đáo, biết cô là phụ nữ, không thể tắm rửa ở sông nên đã mang nước cho cô, thậm chí còn đun sôi nước nóng.