Chương 33: Từ Xuyên Nhút Nhát. 2

"Úc kim..." Trình Bảo Châu nghiêm túc xem xét, sau khi chắc chắn liền bỏ qua một bên.

Cô đắc ý, khoe khoang nói: "Tôi không có quên đây, úc kim tính hàn, vị cay, đắng, bộ phận được dùng làm thuốc của nó chủ yếu là rễ cây.

[ ba ba ba ba. ]

Hệ thống không chút cảm tình nào phát ra tiếng vỗ tay.

Trình Bảo Châu lại run lên, cầm một bụi gốc cây đằng tam thất: "Tính bình, vị... Vị đắng, không đúng, vị hơi đắng..."

Thứ đồ chơi này dùng để làm gì chứ, a, nhớ ra rồi, chủ yếu trị táo bón, còn có chính là ngăn xuất huyết ở vết thương.

"Rau thận, hình như tốt cho những người bị bệnh tiểu đường..."

"Cỏ xuyến... Cầm máu, cho người thận bị ứ đọng uống."

Trình Bảo Châu rơi vào khốn khó, điều động tất cả trí nhớ trong đầu, lại phố hợp với đồ trong sách, tốc độ cũng coi là nhanh.

Dù sao cũng nhanh hơn so với Từ Xuyên, chờ cô chia xong, Từ Xuyên cũng chưa làm xong cơm xào trứng!

"Không phải chứ, làm cơm xào trứng cũng có thể lâu như vậy?" Trình Bảo Châu tò mò, vội vàng để cho hệ thống nối đường, cô muốn xem một chút.



Thật ra thì hệ thống tâm tình rất tốt, bởi vì tiến độ của Từ Xuyên cũng rất nhanh, hôm nay coi như có thể làm ra món cơm xào trứng chuẩn yêu cầu, chắc hẳn không lâu sau liền có thể làm ra món cơm xào trứng tuyệt hảo.

Trình Bảo Châu qua màn hình thấy bên kia Từ Xuyên bị túc chủ ép làm lại một lần nữa, trong lòng có một sự sợ hãi khó hiểu. Trong đầu nghĩ mình khá tốt khi không nhận nhiệm vụ làm thức ăn của hệ thống, nếu không người bị hành hạ chính là cô.

Cô nhìn một hồi, hài lòng rời đi, ý thức lại nhập vào cơ thể đang ngủ.

...

Không gian phòng bếp.

Từ Xuyên ngồi xuống đất, khuôn mặt lộ ra vẻ sầu não, ngửa đầu kêu gào: "Tôi không làm, ai làm thì làm, để tôi ra ngoài!"

Cánh tay của anh giống như bị hư, căn bản giơ lên không nổi.

Người cũng ngu ngốc, làm một món cơm xào trứng mấy chục lần, đến cả trăm lần thì là kiểu cảm giác gì?

Là cảm giác muốn ói.

Hệ thống lần thứ ba mươi chín hỏi ván đề này: [ túc chủ chắc chắn không muốn tiếp tục nhiệm vụ? ]



Từ Xuyên: ...

Sau kinh nghiệm ba mươi chính lần, nếu anh nói không muốn, thì sẽ gặp phải một lần diện giật đến mười giây.

Anh hận!

Từ Xuyên nhắm mắt, lần nữa đứng lên.

Luyện tập nhiều lần như vậy, bắp thịt giống như có trí nhớ. Trước là đập trứng gà, cắt nhỏ hành lá, sau đó chọn cơm.

Hệ thống cung cấp mấy loại cơm, trải qua sau trăm lần thử nghiệm, Từ Xuyên hết sức sáng suốt lựa chọn một phần cơm hiệu quả tốt nhất.

Đốt lửa, lấy nồi sắt, để cho chảo nóng thêm dầu, cho trứng vào chiên trước, ánh vàng rực rỡ của trứng gà sau đó thêm cơm trắng vào trộn.

Từ Xuyên mấy lần đầu sẽ còn cảm thấy chảy nước miếng, nhưng về sau, ngửi được những mùi này không tự chủ được muốn ói, về sau nữa, cũng từ từ có thể tiếp nhận, thậm chí có thể căn cứ vào mùi trong chảo tỏa ra, mà biết được là cần lửa lớn hay nhỏ.

Có lẽ là lượng thay đổi chất, quá trình xào nấu lần này của Từ Xuyên hết sức thuận lợi. Tòn bộ hành trình nấu nướng, dùng cái xẻng ép cơm xuống sau đó nhanh chóng cho gia vị, sắp tới là cho hành lá cắt nhỏ lên, một phần cơm xào trứng liền làm xong.

Một phen làm việc lưu loát, sau cùng anh cũng mơ hồ có mong đợi.

[ Được, cơm xào trứng chất lượng tuyệt hảo, thưởng ba điểm tích lũy. ]