Chương 2

Hiện tại Tân gia đang ở trong lúc nguy cấp trên bờ vực lung lay sắp sụp đổ, mà hết thảy đều là vì Lý gia dẫn đầu hãm hại, trong đó vị hôn phu Lý Trí của Tân Ngưng là người đóng vai trò lớn nhất.

Nguyên thân vốn là một tiểu thư được Tân gia sủng ái, ngây thơ đơn thuần, lại cơ linh hoạt bát, cô không chịu nổi đả kích cho rằng mình chính là nguyên nhân khiến gia tộc bị liên lụy, lại cộng thêm việc bị từ hôn dẫn đến hôn mê sốt cao. Mất đi ý chí sống, cứ như vậy mà chết đi rồi để Tân Ngưng từ tương lai đến nhặt được tiện nghi này.

Tân Ngưng nằm ở trên giường, cũng không mở mắt ra, cô còn có chút không chấp nhận được việc bản thân đã xuyên qua thời không, cô vẫn còn cho là con người có thể xuyên qua không gian còn thời gian là không thể.

Mà cô đây là ý thức xuyên qua? hay linh hồn xuyên qua? Nếu để cho Tân Ngưng lựa chọn, cô sẽ thiên về khuynh hướng ý thức hơn, linh hồn gì đó nói cho cùng vẫn có chút tổn hại.

Nhặt về được một mạng, lại còn xuyên đến thời kì khoa học kỹ thuật lạc hậu, tất cả mọi thứ của Hoa Hạ đều đang cất bước ở giai đoạn những năm 70, Tân Ngưng chợt mở to đôi mắt đen trắng, nhìn qua chiếc màn trên đỉnh đầu, mặt đầy vẻ thờ ơ lạnh lùng. Cô sờ sờ cái trán của mình, cảm thấy hiện tại nên suy xét, không phải kiếp trước, cũng không phải du hành thời gian, mà là làm sao để bảo vệ Tân Gia!

Tân Ngưng không hi vọng cô vừa tỉnh dậy, Tân gia liền đứng trước bờ vực đổ vỡ tan nát, mà nguyện vọng sau cùng của chính cỗ thân thể hi vọng bảo vệ Tân gia, mà cô cũng không thể quay trở về thời đại của mình.

Cái thời kì giai đoạn đặc thù này sẽ không kết thúc trong vài năm, Tân gia nhất định phải đưa ra lựa chọn, bây giờ không phải thời điểm buông lỏng. Tân Ngưng từ trong trí nhớ mà mình đã giấu trong một góc nào đó, cô chỉ có thể cảm thán mình thật may mắn vì đến từ tương lai, mà tương lai hai thế giới này lại cùng một hướng đi lịch sử.

Bởi vì thân phận Tân gia ở kiếp trước, cộng thêm việc Tân Ngưng là một trong những đại lão về công nghiệp quân sự được quốc gia bảo hộ trọng điểm nên Tân Ngưng có thể thoải mái, tự do đọc qua qua những tài liệu vô nhân đạo đó những lúc cô rảnh rỗi.

Nghĩ đến, Tân Ngưng ở trong phòng tìm kiếm một lượt, con mắt rơi vào trên tờ lịch treo tường, ngày 7 tháng 3