Chương 23: Thử nghiệm với một con gà

“Chị ơi, nếu không chị nói chuyện với cha cho em đi ra ngoài chơi một chút đi, cha thích nhất là chị, chị đi nói với cha chắc chắn sẽ đồng ý.”

Ở nhà được hai ngày, Triệu Lôi đã chịu không nổi, bản thân lại không dám nói chuyện với đội trưởng Triệu, chỉ có thể nghĩ cách nhờ người khác.

“Em nghĩ chị tin sao? Cha đối với bốn anh em chúng ta đều giống nhau, xử lý việc gì cũng công bằng.”

“Ôi, cuộc sống này không thể nào sống nổi.”

“Kỳ thật, muốn đi ra ngoài chơi cũng không phải là không thể, chị có một cách, không những có thể khiến em đi ra ngoài chơi mà còn muốn ăn trứng gà là có trứng gà ăn.”

Nói đến đây, Triệu Vãn cố ý dừng lại một chút, khơi gợi niềm ham ăn của em trai, quả nhiên nó mới vừa nghe được cả đi chơi và ăn trứng, thif lên tinh thần trong nháy mắt.

“Chị ơi, phương pháp gì vậy, chị không lừa em chứ?”

Triệu Lôi cảm thấy chị gái này dạo gần đây thay đổi rất nhiều, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

“Lừa gạt em làm gì, chị trước đây đã từng lừa gạt em bao giờ chưa?”

Triệu Lôi gật đầu, “Cũng không có, vậy chị nói cho em biết phương pháp gì đi.”

“Phương pháp này rất đơn giản, chỉ xem em có muốn trả giá hay không.

Nhà ta không phải có bốn con gà sao, chị trên sách có đọc được một phương pháp nuôi gà, nói là cho gà ăn giun trong đất có thể tăng tỷ lệ đẻ trứng.

Nghĩ cũng có lý, thử xem sao, lỡ như là thật thì không phải mỗi ngày đều có trứng gà ăn sao?”

Cô biết được phương pháp này là do kiếp trước lúc rảnh rỗi hay xem tiểu thuyết và video ngắn, có một blogger đã giới thiệu về phương pháp này.

Triệu Lôi không tin tưởng: "Chị ơi, chị không phải bị lừa chứ? Con giun trong đất nhiều như vậy, lỡ gà ăn không nhiều trứng mà còn xảy ra vấn đề thì đến lúc đó mẹ không nỡ đánh chết hai đứa mình.

Còn nữa, sách nói gà ăn sẽ đẻ trứng, vậy heo ăn có thể tăng thịt không?"

So với trứng gà, Triệu Lôi vẫn thích thịt heo hơn. Nếu heo ăn có thể tăng đến ba bốn trăm cân thì tốt quá.

Triệu Vãn bị hỏi đến nghẹn họng. Cô muốn giải thích thế nào đây, nhưng lại không thể mất mặt.

"Hỏi nhiều làm gì? Nhanh nói đi, em có đi bắt con giun hay không? Gà nào dễ sinh bệnh như vậy? Còn tưởng heo ăn là có thể tăng thịt? Con giun bé tí như vậy, phải ăn bao nhiêu con giun mới có thể tăng một cân thịt? Chẳng lẽ em muốn ăn hết con giun trong đất?"

"Đi thì đi, hung dữ như vậy làm gì? Em cũng chưa giận. Nếu không phải vì chị đề xuất chuyện thi cử với cha, cha mới không nhớ đến chuyện này, khiến cho em không thể đi chơi." Triệu Lôi cũng buồn bực.

"Cái này cũng không thể trách chị, nếu như thành tích của em tốt, cha có cấm em đi chơi không? Đổ lỗi cho ai? Chỉ có thể trách bản thân em thôi.

Được rồi, chuyện đó qua rồi, giờ nói đến chuyện con giun. Mọi việc đều nên nghĩ theo hướng tích cực, nếu như con giun này thật sự có thể khiến gà đẻ nhiều trứng, thì trong nhà sẽ có nhiều trứng, em cũng có thể mỗi ngày ăn một quả trứng gà, như vậy thật tốt đúng không?"

Triệu Lôi tưởng tượng cũng đúng, không có thịt thì ăn trứng cũng được.

"Vậy em bây giờ đi bắt con giun?"

"Từ từ, còn phải nói cho cha mẹ một tiếng, chiều nay mới đi."

Triệu Vãn trình bày ý tưởng với đội trưởng Triệu và mẹ. Tuy họ nghi ngờ, nhưng mẹ Triệu vẫn đồng ý cho cô thử nghiệm với một con gà.

Mẹ Triệu lo lắng: "Tiểu Vãn, phương pháp của con thực sự đáng tin không? Nhà chỉ có bốn con gà, chỉ có thể cho con thử nghiệm với một con thôi."

Triệu Vãn trấn an: "Mẹ yên tâm đi, cho dù không thể làm gà đẻ nhiều trứng, cũng sẽ không làm gà xảy ra chuyện gì."

Cô có thể đảm bảo điều này, vì bốn con gà chính là bảo bối của gia đình, nguồn cung cấp trứng gà cho cả nhà.

Buổi chiều, mẹ Triệu không đi làm công, và Triệu Vãn cũng sắp xếp Triệu Lôi đi đào con giun.