Chương 42

Lúc làm việc chung mà không thoải mái thì không nên miễn cưỡng, cô cũng không thể để cho bản thân mình chịu sự ủy khuất này.

“Mọi chuyện lớn trong thôn đều do bí thư chi bộ Lưu phụ trách, ông ấy cũng là người đưa ra quyết định cuối cùng, bối cảnh của ông ấy rất lớn… Ngay cả Mạnh Nghênh Võ cũng không dám chọc đến ông ta, cô có thể từ ông ta tranh thủ cơ hội một chút, bí thư chi bộ Lưu không thích người khác sum xoe trước mặt ông ấy, nhất là phản cảm với việc người khác đi cửa sau, ông ấy đối với tranh chữ có chút hứng thú……” Phó Thập Đông cũng không nhiều lời, anh tin tưởng cô gái này cũng rất thông minh, có thể nghe hiểu gợi ý của anh.

Diệp Ngưng Dao nhướng mày, kinh ngạc mà nhìn Phó Thập Đông, nói: “Anh đang giúp tôi sao?”

“Ừ.”

“Là vì hôm nay tôi đưa thuốc hạ sốt cho anh à? Ngày đó ở trên núi tôi cùng Mạc Tiểu Thanh nói anh có phải anh đều nghe thấy cả rồi hay không?”

Cô biết người đàn ông trước mắt cũng chưa có yêu mình, nhưng vẫn hy vọng anh có thể có ấn tượng tốt đối với cô, bằng không phải đợi đến khi nào cô mới có thể gả cho anh chứ?

Cốt truyện không đợi được người khác đâu……



Phó Thập Đông bị hỏi đến ngẩn ra, sau đó gật đầu thừa nhận.

“Cảm ơn anh đã nhắc nhở.” Diệp Ngưng Dao nói không ra tâm tình hiện tại của mình là như thế nào, theo lý thuyết chắc hẳn là cô nên vui vẻ vì được anh trợ giúp, nhưng nguyên nhân làm cho anh giúp đỡ cô lại làm cho cô cảm thấy bực mình.

Chẳng lẽ cô không có chút mị lực nào hay sao?

Thấy khuôn mặt nhỏ của cô đột nhiên nghiêm túc lại, Phó Thập Đông bất tri bất giác mà liếʍ môi dưới, không rõ vì lý do gì mà làm cho cô mất hứng.

Đúng lúc này, một âm thanh trêu chọc bỗng nhiên truyền đến lỗ tai bọn họ.

“Ái chà, Đông Tử ca, đây là đối tượng của anh sao? Lớn lên trông cũng thật xinh đẹp đó chứ!”

Diệp Ngưng Dao tùy ý nhìn qua, chỉ thấy một người đàn ông đang ngồi xổm ở bên đường bên kia.