Chương 46: Độc Ác

Hạ Tiểu Cương cười xấu xa hét to: “Ba ơi, người phụ nữ này chắc chắn là cố ý đấy! Cô ta định gửi hết mấy thứ tốt trong nhà mình cho người khác làm cả em trai lẫn em gái con đều phải chết đói!”

Ở thời điểm đó, Cố Liên thấy được sự độc ác không phù hợp với tuổi tác thực tế trong ánh mắt của Hạ Tiểu Cương.

Sáng sớm hôm nay, Cố Kiều lấy đủ tiền giấy rồi đi theo chị dâu Đỗ cùng nhau ra ngoài.

Hôm nay hai người họ muốn đi tới huyện thành để họp chợ.

Chợ ở bên này cứ hơn mười ngày sẽ mở một lần, bởi vì dân số rất đông, thức ăn ở hải đảo cũng phong phú cho nên những lần họp chợ ở đây đều cực kỳ náo nhiệt.

Để có thể tranh được thứ tốt, chị dâu Đỗ cố ý tới gọi Cố Kiều cùng lên đường từ sáng sớm, những người đi cùng còn có Liễu Dung Dung và vài quân tẩu khác nữa. Tất cả mọi người cùng tụ tập ngồi trên xe tải của quân đội xuất phát tới chợ.

“Em đã liệt kê danh sách những thứ cần phải mua ra chưa? Đợi lát nữa em phải nhanh lên đấy, nếu chậm trễ một chút thì không còn thứ gì để mua nữa đâu.” Chị dâu Đỗ hỏi.

Cố Kiều gật gật đầu: “Đêm qua em đã chuẩn bị tốt rồi.”

Hiện tại trong nhà còn thiếu rất nhiều thứ, đặc biệt là gà con và vịt con. Cố Kiều đã muốn mua mấy con mang về nhà nuôi từ lâu rồi.

Quy củ của quân khu bên này không quá nghiêm khắc, nuôi gà vịt gì đó chỉ cần không quá mười con là được. Cố Kiều định mua nhiều gà một chút, dù sao thì dinh dưỡng trong trứng gà cũng nhiều hơn trứng vịt.

Bắt đầu xuất phát từ hải đảo đi tới chợ mất khoảng nửa tiếng. Chờ lúc tới nơi đó thì đã có rất nhiều người, từng đoàn người tụ tập quanh các sạp hàng để chọn những đồ mà mình muốn mua.

“Chúng ta trực tiếp tách ra đi, sau khi mua xong thì tập hợp về đây là được.” Chị dâu Đỗ nói.

Cố Kiều gật gật đầu, trước tiên cô đi mua một ít hạt giống mà mình cần. Hiện giờ lúa nước ngoài ruộng đã được các chiến sĩ thu hoạch xong xuôi, chờ đến khi Tần Dược trở về, bọn họ được đổi nhà mới thì có thể trồng thêm vài loại rau dưa trong sân rồi.

Rau dưa do quân đội gieo trồng phải cung cấp cho nhà ăn, nếu mọi người mà ăn ở nhà mình thì sẽ phải tự trồng rau.

Ngoại trừ những thứ đó thì Cố Kiều còn đi mua một vài cây mía.

Đây mía mà người bán hàng giữ lại trong nhà qua mùa đông, bởi vì để đó khá lâu rồi nên chúng đã không còn mới mẻ nữa, chẳng qua cây mía vẫn ăn được như cũ.

Cố Kiều muốn dùng mía này và gừng để làm thành một ít trà gừng đường đỏ. Tính ngày tháng thì hình như cô sắp tới chu kỳ sinh lý rồi.

Cố Kiều rất dễ bị đau bụng kinh, tuy trà gừng đường đỏ cũng không có tác dụng thực tế gì nhưng Cố Kiều vẫn sẽ làm một ít, uống để làm ấm bụng cũng không tệ chút nào.

Người bán hàng không nghĩ những cây mía này có thể bán được nên thái độ của người đó với Cố Kiều cực kỳ nhiệt tình. Người này không chỉ bán mía với giá rẻ cho Cố Kiều mà còn cầm một đống rau hẹ tươi bên cạnh để tặng cho cô.

“Cô gái nhỏ à, rau hẹ này chính là thứ tốt đó. Cháu có chồng chưa? Cái này bổ cho eo nhất đấy!”

Cố Kiều vốn dĩ muốn từ chối nghe được câu này thì khựng lại, cô bỗng nhiên nghĩ tới ngày đó Tần Dược nói rằng eo của anh không tốt cho lắm. Cô đỏ mặt nhận lấy đống rau hẹ kia rồi trả tiền cho người bán hàng.

Bởi vì cây mía quá nặng nên người bán hàng xung phong nhận việc giúp Cố Kiều mang chúng lên trên xe tải.

Cố Kiều thì lại tiếp tục đi mua sắm thêm một vài thứ khác nữa. Hôm nay vận may của cô không tệ lắm, những thứ cần mua trên danh sách đều có thể mua được, ngay cả thịt heo cũng có thể mua được hai cân.

Mua thịt heo ở nơi này không cần phiếu, chỉ là giá cả cao hơn so với chỗ khác một chút, chẳng qua Cố Kiều không để ý đến tiền nong như vậy. Chủ yếu là cô muốn mua chút nguyên liệu nấu ăn có nhiều dinh dưỡng để giúp Tần Dược bồi bổ thân mình thôi.