Chương 08:

"Người là bị bắt vào tối hôm trước, trước mắt bọn cướp hẳn là đang di chuyển, sắp xếp con tin, đại khái sẽ mất một hai ngày, chờ bọn họ xác định đã ẩn nấp kỹ thì sẽ hỏi chúng ta yêu cầu tiền chuộc, trong giai đoạn này việc chúng ta phải làm là lập tức liên lạc cho thám tử tư đáng tin và thành viên đội Phi Hổ lặng lẽ tìm manh mối, giám sát toàn bộ hành trình của bọn cướp, cho dù cuối cùng nhất định phải trả tiền, cũng phải bảo đảm lúc con tin được cứu ra vẫn còn sống, khỏe mạnh." Tô Lâm Lang nói.

Đây chính là suy nghĩ trong lòng ông cụ, ông ấy có thể dốc hết tất cả những gì kiếm được cả đời này để cầu cho cháu trai lớn bình an trở về.

Bên trong đôi mắt lão lạt thâm trầm nhuốm lên ánh lửa hừng hực.

Tiếng nói khàn khàn, ông ấy hỏi: "Vậy Lâm Lang cảm thấy, ai có thể gánh chức trách nghĩ cách cứu viện đây?"

Hạ Mặc đã bị quần đến choáng váng, nhưng nghe thấy cần người phụ trách, lập tức câu khách: "Đương nhiên là con."

"Con không phải muốn chủ trì hội đồng quản trị, làm sao, không muốn làm?" Ông cụ cũng rất hung ác, âm thầm đào hố cho con trai.

Chính Hạ Mặc xách xẻng lấp đất: "Cha, ngài dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng không dễ dàng, bây giờ anh cả bệnh nặng, Phác Đình không có ở nhà, Hạ thị khẳng định phải để con gánh vác, chủ tịch hội đồng quản trị là con, người nghĩ cách cứu viện cũng nên là con!"

Tô Lâm Lang âm thầm bổ đao: "Việc liên quan đến chồng con, con quan tâm nhất là tính mạng của anh ấy, đương nhiên phải tự mình gánh vác, nhưng vẫn nên để chú hai làm đi, nhìn ra chú ấy rất biết giữ túi tiền!"

Hạ Mặc không nghe ra được ý trào phúng trong lời nói của cô, vẫn còn tiếp tục chui vào trong hố: "Cha cha nghe xem, nó chính là người của bọn cướp, chỉ muốn giúp bọn cướp móc sạch nhà chúng ta."

Vừa vặn quản gia bác Lưu xử lý xong sự vụ đi vào, ông ta lập tức nói thêm: "Bác Lưu, nhìn xem chuyện tốt mấy người làm kìa, là ông cùng Phác Đình đi đại lục đón Tô Lâm Lang, nó là gian tế do bọn cướp phái tới, ông cũng chạy không thoát tội đâu."

Nếu ông ta không như vậy, Tô Lâm Lang còn không nhận được sự tin tưởng của ông cụ, dù sao cô là người ngoài, còn vừa mới đến Hạ gia.

Nhưng vị Hạ nhị gia này chẳng những không có năng lực, còn ra hết sạch chiêu.

Nhìn xem, đây cũng là một chiêu lớn.

Lưu quản gia theo Hạ thị đến đời thứ ba, ông ấy là phụ tá đắc lực của lão thái gia, người ta cũng có năng lực.

Lưu quản gia lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra, ông ấy nói: "Lão gia, ở đại lục hiệp trợ chúng ta là công an và quân đội, cha của Thiếu phu nhân một thân quân công, cô ấy ở nông trường còn là tấm gương chặt mía, cho dù ngài không tin tôi thì cũng nên tin tưởng cha cô ấy, tin tưởng. . . chính phủ Đại lục cùng PLA chứ!"

Hạ lão thái gia sắc mặt vàng như nến, nặng nề gật đầu.

Đại lục mặc dù nghèo, nhưng nhất là quân đội, PLA, từ khi giải phóng đến nay lấy công chính nghiêm cẩn mà nghe tiếng.

Cho dù bây giờ trở về đêm trước, bọn họ đúng là không có khả năng tung ra bối thư cho vọng tộc ở Hồng Kông như Hạ thị.

Lưu quản gia lại nói: "Tôi và đại thiếu gia đã điều tra quỹ đạo cuộc đời của Thiếu phu nhân từ nhỏ đến lớn rồi, trong sạch."

Lão thái gia lại gật đầu: "Lâm Lang ăn nói vụng về, ta vốn tưởng con bé ngốc, bây giờ nhìn, con bé là kiểu tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi!"

Lão gia tử cũng không hay khen người, ông ấy khen ngợi Tô Lâm Lang như thế khiến Hạ Mặc cảm thấy khẩn trương, ông ta lập tức nói: "Cha, nó còn nhỏ, cho dù không phải người xấu, ăn nói không khỏi quá cuồng vọng, muốn chủ trì nghĩ cách cứu viện, nó dựa vào cái gì?"

Nếu để cho cô chủ trì nghĩ cách cứu viện, nhân mã Hạ gia sẽ thuộc quyền điều động của cô, gia quyền cũng sẽ được cô nắm trong tay.

Lỡ như Hạ Chương chết, Hạ Phác Đình bị gϊếŧ, nhà giàu nhất xứ cảng chẳng lẽ từ đây để một đứa con gái phương Bắc cầm quyền?

Cô dựa vào cái gì?

Tô Lâm Lang dùng tiếng phổ thông nói: "Dựa vào lúc cha tôi kháng Mỹ Viên Triều từng nhận chức liên trưởng đội quân mũi nhọn, đột kích đoàn đoàn trưởng, từ nhỏ dạy dỗ tôi đánh trận như thế nào, hành binh bày trận ra sao, tôi, là tướng môn hổ nữ, hậu duệ của anh hùng."

Câu nói này có chút buồn nôn, chính Tô Lâm Lang cũng phải nổi da gà.

Nhưng cô vững tin, câu này là có thể đánh động được Hạ lão thái gia.