Chương 1

“Xuống!”

“Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…”

Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô.

Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống.

Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn.

“...”

Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ.

Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đâm vào l*иg ngực người đàn ông.

Lần đầu tiên cô trải nghiệm được l*иg ngực cũng có thể cứng như đá.

Hoa mắt chóng mặt.

Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống.

“Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!”

Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa.



Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn nửa, lộ ra qυầи ɭóŧ lỏng lẻo.

Cho dù như vậy vẫn khiến Diệp Ninh cảm nhận được từng cơn choáng váng.

Người đàn ông trước mặt ít nhất cao 1m85, mày kiếm mắt sao, vai rộng eo thon, đường nét bờ vai cực kỳ uyển chuyển, hơn nữa mỗi một cơ bắp trên người đều ngập tràn hoóc-môn.

Người đàn ông này có thể gọi là cực phẩm.

Vốn dĩ nên là một màn vui tai vui mắt, nhưng lệ khí lộ ra nơi đáy mắt cùng với nét mặt dọa người của người đàn ông đều khiến Diệp Ninh vốn chìm đắm trong nam sắc lập tức tỉnh táo.

Cô nhớ tối nay là sinh nhật hai mươi lăm tuổi của cô, đặc biệt hẹn bạn tốt đón sinh nhật ở quán bar.

Uống tới cuối cùng, bạn tốt thần thần bí bí dẫn cô tới một căn phòng, nói với cô tối nay sẽ giúp cô thực hiện một tâm nguyện, sau đó cô liền mơ mơ hồ hồ bị đẩy vào.

Đợi tới khi có ý thức trở lại chính là bây giờ.

Xem ra giúp cô thực hiện tâm nguyện mà bạn tốt nói chính là bỏ tiền tìm một người đàn ông cho cô.

Trong hai mươi lăm năm cuộc đời, từ nhỏ tới lớn, cô đều là con nhà người ta, phương diện nào cũng ưu tú nhất, nhưng lại chưa từng yêu đương, càng đừng nói có quan hệ thân mật gì đó với đàn ông.

Sau khi nghĩ thông, Diệp Ninh vỗ nhẹ mặt mình.

Tục ngữ nói rất hay, rượu vào gan lớn.

Cô thế mà lại chủ động cưỡng bức đàn ông?



“Khụ khụ, không muốn thì thôi, tôi cũng không thích dưa ép chín.”

Giọng khàn khàn, cô tưởng là bởi vì uống rượu quá nhiều.

Người đàn ông ném ánh nhìn chán ghét cùng cực cho cô, sau đó bắt đầu mặc đồ.

Diệp Ninh bất mãn nhíu mày, cho dù vừa nãy quả thực cô muốn “cưỡng”, nhưng người đàn ông này cũng không cần lộ ra vẻ mặt như vậy chứ?

Đạo đức nghề nghiệp đâu?

“Con người anh làm sao vậy? Nhận tiền của chúng tôi rồi thì nên cố gắng phục vụ tôi. Hay là nói anh chê tiền ít?”

Cô tức giận chất vấn.

Tuy cô chưa từng yêu đương, nhưng mặc kệ dung mạo hay là vóc dáng đều hạng top, trước giờ đều là cô kén chọn người khác, bây giờ lại bị người ta ghét bỏ, hơn nữa còn là một Ngưu Lang?

Nhưng lúc này đã tỉnh rượu, cô đương nhiên cũng sẽ không tiếp tục chuyện hoang đường vừa nãy nữa.

Động tác của Cố Phong khựng lại, ánh mắt sắc lẹm, rơi lên người Diệp Ninh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, ngoài chán ghét chỉ có chán ghét.

Tiền cái gì?

Phục vụ cái gì?

“Anh trừng tôi làm gì? Lẽ nào tôi nói không đúng sao? Anh tiếp đãi khách hàng như vậy sao?” Diệp Ninh cũng trừng to con ngươi tròn trịa, không hề yếu thế trừng lại.