Chương 4

Hai ngày trước, Vương Hinh Tuyết nói với nguyên chủ, dạo này trong văn công đoàn sẽ tuyển một tốp đoàn viên mới, còn nói chỉ cần Cố Phong chịu nói một câu giúp nguyên chủ, nguyên chủ nhất định có thể được tuyển vào.

Mà Diệp Ninh trước đây đã sớm thèm nhỏ dãi công việc của Vương Hinh Tuyết, làm việc ở văn công đoàn không chỉ vẻ vang, hơn nữa còn nhàn hạ, quan trọng nhất là mỗi ngày đều có thể mặc quần áo xinh đẹp.

Cô muốn có được công việc này, chỉ thiếu bên Cố Phong.

Nhưng mọi người đều biết quan hệ vợ chồng của cô và Cố Phong không tốt, Cố Phong chưa chắc sẽ đồng ý.

Nói ra nỗi băn khoăn này với Vương Hinh Tuyết, Vương Hinh Tuyết lập tức chỉ cách cho cô.

Cách này chính là mỹ nhân kế.

Vương Hinh Tuyết xúi giục cô chủ động dụ dỗ Cố Phong, đợi đến khi gạo nấu thành cơm với Cố Phong, vậy thì chuyện bên văn công đoàn cũng chắc tay.

Nguyên chủ chẳng những không cảm thấy làm như vậy có gì bất ổn, ngược lại còn nghe theo lời của Vương Hinh Tuyết, cho nên mới diễn ra một màn như tối qua.

Diệp Ninh nhìn nét mặt không ngừng biến hóa của Vương Hinh Tuyết, càng thêm chắc chắn suy đoán trong lòng.

Cô và Cố Phong căn bản không có bất cứ nền tảng tình cảm gì, hơn nữa Cố Phong còn là bởi vì bị ép buộc bất đắc dĩ mới cưới cô.

Với mọi việc tồi tệ cô biểu hiện ra sau khi tới đây, Cố Phong không trực tiếp ly hôn với cô đã là hiếm có đáng quý rồi, Vương Hinh Tuyết còn có thể cổ vũ cô cưỡng bức người ta?

Đây nào phải giúp cô, rõ ràng chính là chê cô chết không đủ nhanh.

“Diệp Ninh, cô không gạt chúng tôi chứ?” Lý Kim Phượng vô cùng kích động, lòng hóng hớt đạt tới đỉnh điểm.

Nhìn cơ thể thịt lồi đó của Diệp Ninh, còn có ngũ quan bị chen chúc thành một cục, người phụ nữ như vậy, Cố Phong cũng có thể làm được, thế này cũng thật sự quá làm khó anh rồi.



Đối mặt với cái nhìn chuyên chú của hai người phụ nữ, Diệp Ninh vô cùng bình thản và kiên định gật đầu.

Biểu cảm của Vương Hinh Tuyết hơi sụp đổ: “Vậy thật sự chúc mừng cô nhé.”

Câu nói đó tuyệt đối là cắn răng nặn ra từ trong cuống họng.

Diệp Ninh cười hiển nhiên nói: “Tôi và Cố Phong vốn là vợ chồng, chỉ là làm chuyện vợ chồng nên làm.”

Cơ thịt trên mặt Vương Hinh Tuyết không ngừng co giật: “Anh Cố đồng ý giúp cô vào văn công đoàn rồi?”

Diệp Ninh ngẩn ra, thế mà lại quên mất chuyện này.

Đối mặt với cái nhìn chằm chằm của Vương Hinh Tuyết, cô luôn giữ nét mặt bình thản.

Tuy cô sẽ không hạ thấp mình, nhưng với điều kiện cơ thể hiện giờ của cô, muốn vào văn công đoàn căn bản là nằm mơ giữa ban ngày, cũng chỉ có nguyên chủ mới không biết điều.

Nhưng con người cô xưa nay không thích đồ của mình bị người khác dòm ngó, cho dù cô không có tình cảm với Cố Phong, nhưng quan hệ vợ chồng của họ lại là sự thật.

“Tối qua chúng tôi chỉ lo lăn qua lộn lại, không kịp nói chuyện này với anh ấy. Tuyển chọn của văn công đoàn không phải còn mấy ngày nữa sao, đợi anh ấy quay về tôi sẽ nói với anh ấy.”

Tràn lời này của Diệp Ninh nói cực kỳ tùy ý, nhưng lọt vào tai Lý Kim Phượng và Vương Hinh Tuyết lại biến thành khoe khoang suồng sã.

Vương Hinh Tuyết đen mặt rời đi, Diệp Ninh cũng nghỉ ngơi đủ rồi, kéo cái giường gãy từ trong khu nhà ngang ra.

Không gian trong khu nhà ngang vốn chật hẹp, thân thể hai trăm cân của cô kéo cái giường lập tức chiếm hết cả hành lang, những nơi đi qua mọi người đều chỉ có thể lui tránh.

Đợi sau khi cô ra khỏi khu nhà ngang, cả đại viện ngoài bản thân cô ra, gần như đã không ai không biết, tối qua cô và Cố Phong viên phòng, làm tới mức sập giường.