Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 80: Vô Sinh? Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 2: Chúng Ta Ly Hôn Đi

« Chương Trước
Đến lúc đó anh ta cần phải lạnh nhạt với cô một thời gian, để cô biết anh ta cũng có giới hạn.

"Thâm Nhi, con mau ngăn nó lại!” Bà Lục vội vàng gọi con trai mình, hình như bà lại đi nặng lên người, Tô Mạt đi rồi thì làm sao bây giờ?

Con trai lớn là chủ nhiệm phân xưởng, An Nhi và Nhiên Nhi mới lên trung học phổ thông còn nhỏ, sao bà nỡ để bọn họ làm việc này?

Lục Thâm đứng đó không nhúc nhích.

Anh ta và Tô Mạt, từ lúc hai người bắt đầu quen nhau vẫn là luôn Tô Mạt làm lành trước , anh ta mới sẽ không chịu thua.

"Tô Mạt đi làm gì?” Lục Nhiên có hơi không hài lòng với chị dâu mình, "Vừa mới đi ra ngoài mặt lạnh lùng giống như ai nợ chị ấy vậy?"

Tâm tình Lục Thâm không tốt, ngữ khí cũng không tốt lắm, "Hai người các em đi nấu cơm, bưng cho mẹ một chén, sau đó đi học, trong nhà máy còn có việc, anh đi trước!"

Mẹ Lục cho dù có ngượng ngùng, lúc này cũng không thể không mở miệng, "Thâm Nhi, con thay quần cho mẹ đi!"

Bà ta lo lắng một hồi Nhiên Nhiên và An An không nâng nổi bà ta, dù sao bà ta tuy rằng tê liệt ở trên giường nhưng lại được Tô Mạt hầu hạ, cánh tay to eo tròn hơn một trăm bảy mươi cân.

Bước chân Lục Thâm không ngừng, cũng giao chuyện này cho em trai em gái mình, "Hai người bọn họ đã trưởng thành!"

Một chủ nhiệm phân xưởng như anh ta sao có thể làm loại chuyện này?

Tô Mạt cũng thật là, trước khi đi cũng không biết giúp mẹ anh ta thay quần?

Mùi khó ngửi phiêu tán ra, làm cho người ta buồn nôn.

"Con là đàn ông! Cob mặc kệ!” Lục An quay đầu về phòng mình.

Lục Nhiên bất đắc dĩ đành phải giúp mẹ Lục tìm quần, "Tô Mạt cũng thật là! Lúc này ra ngoài làm gì? Thật sự không phải là một đứa con dâu đủ tư cách!"

"Mẹ, trong khoảng thời gian này mẹ ăn nhiều quá, quá nặng rồi!" Lục Nhiên làm nửa ngày, cũng không thể giúp mẹ Lục nâng thân thể cồng kềnh lên.

Cũng không biết bình thường thân thể nhỏ gầy của Tô Mạt làm sao hầu hạ mẹ cô ta sạch sẽ.

Những uế vật kia ở trong đũng quần mẹ Lục tán loạn, khiến cho cô ta khó chịu, trước kia lúc Tô Mạt ở đây thì chưa bao giờ làm cho cô ta khó chịu như vậy.

"Sao con lại ngốc như vậy?” Mẹ Lục nhịn không được chỉ trích con gái mình.

Lục Nhiên trợn trắng mắt, "Hay là, cob đi gọi chị gái về?"

Chị cả Lục Sương của cô ta thay thế công việc của Tô Mạt lúc trước, nhân viên bán hàng của cửa hàng cung cấp, công việc thoải mái tiền lương cao, mỗi tháng có bốn mươi tám đồng tiền lương.

Lúc ấy Tô Mạt gả vào, Lục Thâm bảo cô ở nhà chăm sóc mẹ nấu cơm cho hai em, cô không nói hai lời đã đồng ý, nghĩ nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, nên nhường công việc cho Lục Sương.

Từ đó về sau quyền lên tiếng của chị gái cô ta ở trong nhà này rất cao, bởi vì thỉnh thoảng có thể dùng giá rẻ mua được một ít hàng khuyết điểm, dựa vào công việc này còn nói chuyện với một đối tượng không tồi.

Khiến Lục Nhiên hâm mộ không chịu được, nếu cô ta lớn tuổi hơn chút, nói không chừng công việc của Tô Mạt sẽ đến phiên cô ta.

Mẹ Lục tự mình dùng cánh tay chống đỡ, mệt đến đầu đầy mồ hôi, "Chị con là người có thể diện sao có thể làm những thứ này?"

Mất một phen công phu, Lục Nhiên mới giúp mẹ Lục thay quần.

"Quên đi," mẹ Lục thở hổn hển, "Con mau làm chút cơm, lát nữa đến Tô gia một chuyến, bảo Tô Mạt nhanh chóng trở về, phụ nữ đã kết hôn chạy về nhà mẹ đẻ thì là chuyện gì?"

Lục Nhiên cũng không muốn hầu hạ mẹ cô ta nữa, lập tức không cứng miệng, nhanh nhẹn đi nấu cơm.

……

Mới vừa đi tới cửa khu người nhà, Tô Mạt liền đυ.ng phải một người, Chu Liệt.

Người đàn ông nghiêng người dựa vào khung cửa, đầu ngón tay tùy ý kẹp điếu thuốc, rõ ràng đã tắt.

Vẫn như vẻ mặt mỗi lần nhìn thấy cô, khuôn mặt rất thối.

Người này lúc lên trung học phổ thông luôn ngồi ở phía sau cô bắt nạt cô, túm bím tóc cô, thả sâu vào bàn học của cô, hai người từng là đối thủ một mất một còn.

Nếu là ở ngày xưa, qua vai mà qua thì thôi, nhưng hôm nay Tô Mạt nhìn anh nhiều hơn vài lần.

Cô nhớ tới, Tô Nguyệt thích Chu Liệt.
« Chương Trước