Chương 4

Nhưng mà anh ta linh hoạt, giai đoạn đầu cải cách mở cửa anh ta đã ra khơi trước, thầu mấy mỏ than đá. Bây giờ chuyển mình, trở thành ông chủ mỏ than số một số hai của thành phố Tây Bình, nhà giàu mới nổi.

Đàn ông có tiền sẽ trở nên xấu, những lời này không thể sai được.

Sau khi nhà giàu mới nổi có tiền đã đến nhà ca hát mấy hôm, từng uống rượu mấy lần, sau khi ôm phụ nữ nhảy múa mấy lần thì hoàn toàn thay đổi, uống chút rượu vào sẽ chê Chiêu Đệ là một đứa con gái, làm mất mặt anh ta.

Còn chê Trần Mỹ Lan quê mùa, không xứng với số tiền của anh ta.

Hơn nữa xưa nay chưa từng thấy, sau khi anh ta uống say đã đá hai chân của Chiêu Đệ.

Mặc dù là một phụ nữ nông thôn, nhưng từ nhỏ Trần Mỹ Lan đã biết một đạo lý, bạo lực gia đình chỉ có số lẻ và vô số lần.

Từ trước đến nay cô không quát tháo, tính cách dịu dàng, nhưng bởi vì con gái bị đánh lại nhảy lên hung dữ đánh một trận với nhà giàu mới nổi, về nhà tìm anh với chị dâu giúp đỡ, thoải mái nhanh chóng ly hôn với nhà giàu mới nổi, sau đó dọn về nhà mẹ.





Bếp đất đốt rơm rạ, phát ra tiếng lách tách mới thêm mấy cây đuốc, nồi bốc hơi, bánh bao hạt kê đã chín.

Chiêu Đệ đi theo người mẹ bận rộn giống như cái đuôi nhỏ, giọng điệu mong chờ: “Mẹ , mẹ đừng lấy chồng nữa, hai chúng ta dọn ra ngoài nhà cậu, tự sinh sống, được không?”

Mặc dù Chiêu Đệ không thể ngăn cản chuyện cha mẹ ly hôn, nhưng con bé không hề muốn mẹ tái giá.

Con bé đã nghe Ngân Bảo nói, ban đầu người đàn ông đó làm lính, còn có hai đứa con trai, đều vô cùng hung dữ, còn thích đánh người khác.

Trần Mỹ Lan kéo l*иg hấp, bánh bao hạt kê màu vàng đã chín, tròn vo, cái nào cũng nằm trên vải xô trắng trong l*иg hấp, lúc cầm lên còn kéo ra một sợi vàng.

Cô nhẹ nhàng thổi hơi nóng, bưng bánh bao hạt kê cho Chiêu Đệ, tìm ghế ngồi bảo con bé ngồi ăn. Bản thân cũng đói đến mức trong lòng khó chịu, không để ý hơi nóng mà cắn một miếng.