Chương 1: Phải cao, phú, soái mới xứng với tôi

“Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV.

“Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói.

Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!”

Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.”

Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai mươi bốn mới kết hôn, sinh xong con sẽ hai mươi lăm. Chứ đừng nói con cũng không chắc quen một người thì sẽ kết hôn với người ta, có lẽ còn phải thay người khác?”

“Con nhìn xem con bây giờ đi, đã xem mắt bao nhiêu lần, cũng không vừa ý ai cả, mới đầu nói chuyện có thể khó khăn một chút. Chúng ta có thể hạ thấp yêu cầu phù hợp xuống một chút, chủ yếu vẫn là tìm một người có tính cách phù hợp, sống qua ngày với con.” Thẩm Quyên nói

Bạch Vi lại không đồng ý với cách nói này: “Mẹ, nếu chỉ là bạn bè sống qua ngày, vậy sao con lại phải kết hôn với đàn ông chứ? Con với mẹ bố không sống qua ngày sao? Hơn nữa thật sự không phải yêu cầu của con cao, con gái mẹ nói thế nào cũng tốt nghiệp trung học đi, bề ngoài xinh đẹp, dáng người cũng rất được, cũng có một công việc đàng hoàng, nhưng những đối tượng xem mắt kia... Không thể nói hết.”

Phải biết là, thế giới hiện tại của Bạch Vi chỉ là thập niên tám mươi, ở thời đại này tốt nghiệp trung học đã xem như là trình độ văn hóa rất giỏi rồi.

“Người đầu tiên muốn con sinh con trai, không sinh con trai thà bị phạt tiền cũng phải tiếp tục sinh, sinh đến khi có con trai mới thôi. Trọng nam khinh nữ biểu hiện rõ ràng như vậy, đây chính là thứ mà quốc gia bây giờ không cho phép! Vậy mà cũng có can đảm nói!”

“Người thứ hai còn chưa học xong tiểu học, hai năm gần đây làm ăn cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, đã cho là mình rất giỏi rồi, còn soi mói con, cũng không soi gương xem mình xấu xí ra sao!”

“Người thứ ba là một tên con trai ngoan của mẹ, nói hai người cùng nhau ăn cơm, anh ta lại dẫn cả mẹ mình đi theo. Mẹ của anh ta cũng có độc, ánh mắt nhìn con kia, cứ như con là bắp cải thối vậy, được ở cùng con trai bà ta là còn phải thắp hương cho ông bà tổ tiên cơ. Cũng không để con trai mình gọi đồ ăn, còn phải hỏi ý kiến của bà ta, loại đàn ông này ai mà thèm để ý!”

“Người thứ tư nói em trai trong nhà anh ta còn đang đi học, thành tích của em trai rất tốt, hy vọng sau khi kết hôn với anh ta, hai người cùng nhau chăm lo em trai anh ta đi học, sau này tiền em trai anh ta cưới vợ còn phải cần con giúp, đây là đi xem mắt, hay là muốn con đi giúp đỡ người.