Chương 233: Bụng To Như Vậy, Không Có Vấn Đề Gì Chứ? (1)

Người bên cạnh không có phản ứng gì, Lục Tư Dĩnh cảm thấy kì lạ, quay đầu sang nhìn, Trác Tư Thành cả mặt nhợt nhạt, lại mất hồn mất vía, trong chốc lát bị doạ thành dáng vẻ như vậy.

“Trác Tư Thành?"

Lục Tư Dĩnh hét lớn gọi, Trác Tư Thành dường như mới hoàn hồn vía lại.

Anh vừa nãy cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì, nhìn sang Lục Tư Dĩnh nói: “Quá đáng sợ rồi, sau này vẫn nên là không xem phim kinh dị nữa."

Phim kinh dị là sở thích của Lục Tư Dĩnh, sao cô có thể không xem nữa chứ.

Lục Tư Dĩnh vỗ vào vai Trác Tư Thành, động viên nói: “Chỉ là anh trước kia không có xem qua kiểu như này mới cảm thấy nó đáng sợ, kiểu phim ảnh này phải xem nhiều, xem nhiều rồi anh mới nhận ra những thứ trong phim thật ra đều là giả, cũng không có doạ người đến vậy."

Trác Tư Thành không nhịn được lùi về phía sau vài bước, điên cuồng lắc đầu nói: “Đừng, anh cảm thấy, chúng ta sau này xem kiểu phim khác vẫn tốt hơn."

“Tin em đi, anh chỉ là trước kia không có xem, xem quá ít mà thôi, xem nhiều phim như vậy, rất có ích cho việc rèn luyện lòng can đảm."

Lục Tư Dĩnh đột nhiên nhớ đến cái gì đó, mắt sáng cả lên: “Hay là chúng ta đến khu vui chơi chơi đi, em nhớ hình như ở đấy có một nhà ma, hiệu quả doạ người cũng được lắm, đến đó vài lần chắc chắn sẽ có ích hơn là xem phim."

Nhà ma?

Trác Tư Thành bỗng thấy hoảng hốt.

Anh nhớ lại, lúc còn học đại học, nhóm bạn mấy người muốn đi chơi, liền đi đến khu vui chơi, lúc đó cảm thấy nhà ma rất mới lạ, cả mấy người đều đi vào đó.

Trác Tư Thành vốn dĩ không muốn đi lắm, nhưng mọi người đều vào đó hết rồi, dưới sự thuyết phục của bạn bè, anh cuối cùng cũng đi vào theo luôn.

Trong nhà ma có hai tầng trên dưới, phải giải câu đổ để mở khoá, Trác Tư Thành bị dọa đến hai lần, thậm chí ở tầng một không quá mười phút, liền ấn nút khẩn cấp, sau đó liền được nhân viên ở đó đưa ra ngoài.

Đó là một đoạn ký ức rất khó quên.

Cho dù khi biết đó chỉ là giả, biết được đó là người thật đóng vai mà thôi, Trác Tư Thành vẫn như cũ không kiểm soát được nhịp đập nhanh, kích động mà muốn hét lớn.

Trước khi đi xem bộ phim này, Trác Tư Thành vốn nghĩ sẽ không doạ người lắm đâu, kết quả giống như đi nhà ma lần trước, anh đều đoán sai rồi.

Trạng thái của Trác Tư Thành không tốt lắm, dường như sau khi Lục Tư Dĩnh nói về nhà ma xong, thì Trác Tư Thành càng thêm hoảng hốt.

Lục Tư Dĩnh cảm thấy vẫn không thoả mãn lắm, nhưng cũng không dám nhắc đến chủ đề này nữa, cả buổi trưa, hai người bọn họ đi trên đường phố rất lâu, cho đến khi Trác Tư Thành lấy lại hồn vía, bọn họ mới cùng nhau đi ăn cơm trưa.

Thời tiết mùa hè rất nóng, không ngừng tăng nhiệt độ lên, bây giờ đã là tháng bảy rồi, buổi sáng mới bảy giờ ánh nắng mặt trời đã lên cao rồi.

Bên trong cửa hàng trang sức, Bạch Vi vừa mở quạt ngồi trên ghế bành, trên tay vừa cầm thêm một cái quạt nhỏ tự tay làm.

Vào mùa hè này, cô hình như đặc biệt sợ nóng, cũng có thể là do mang thai, Bạch Vi rất dễ bị đổ mồ hôi.

Nếu như có điều hoà thì tốt rồi, nếu trong cửa hàng có điều hoà, cửa vừa đóng, liền bật điều hoà, đâu đâu cũng thấy mát mẻ, căn bản không cần dùng đến quạt điện.

Bạch Vi không thể không nhớ đến cái điều hoà của mình.

Nhưng mà nếu muốn lắp đặt điều hòa ở trong cửa hàng, hiển nhiên bây giờ là không thể nào, không nói đến sẽ lấy điều hoà từ đâu, sợ là có rồi, tuyến đường điện đoán chừng cũng không chịu nổi.

Hơn nữa điều hoà rất đắt, gia đình bình thường căn bản mua không nổi, nhà người khác không mua nổi, cô mua một cái đặt trong cửa hàng, hình như hơi bắt mắt quá rồi.

Quạt điện không thể cứ thổi vào một người được, không tốt cho sức khoẻ người, thế là quạt điện vẫn luôn quay qua quay lại, Bạch Vi sợ nóng, cho nên cầm thêm một chiếc quạt nhỏ trên tay, không ngừng quạt.