Chương 46: Bữa tối dưới ánh nến (1)

Lục Tư Đình nói: “Vậy đi thôi, trời rất nóng, anh lái xe đi cùng em, như vậy sẽ tiện hơn.”

Cả hai nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi lên xe.

Lục Tư Đình vừa mới tắm xong, cả người tản ra sự mát mẻ, dựa vào gần còn có thể ngửi thấy mùi hoa đào nhàn nhạt.

Bạch Vi cảm thấy hơi quen thuộc, rất nhanh cô đã nhận ra, miếng xà phòng thơm cô tắm, không phải cũng là mùi hoa đào sao?

Cả người Bạch Vi cứng đờ, vậy là hai người họ dùng chung một miếng xà phòng tắm?

Không được, Bạch Vi, phải tình tĩnh lại, đang ở trên xe của Lục Tư Đình, tuyệt đối không thể suy nghĩ bậy bạ, sẽ bị nhận ra!

Bạch Vi đang định hít một hơi thật sâu, chiếc xe chợt xóc lên.

Ngoài đại viện của quân khu có một đoạn đường đá, không được bằng phẳng, mỗi lần lái xe chạy qua đây đều rung lắc.

Bạch Vi không nhịn được suy nghĩ vớ vẩn, cô không dám nhìn Lục Tư Đình, dọc đường đi cô đều nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.

Người trên đường càng lúc càng nhiều, con đường phía trước khó đậu xe, vì vậy Lục Tư Đình đậu xe cạnh một cửa hàng, sau đó đưa Bạch Vi xuống xe.

Con đường này có rất nhiều cửa hàng, phía trước rẽ vào một góc chính là một con phố khác vô cùng náo nhiệt.

Trên con phố bán quần áo, bán trái cây, đồ ăn nhẹ, còn bán cả những chiếc đài radio cũ.

Tóm lại, không phân biệt già trẻ lớn bé, ai cũng thích đến đây dạo chơi.

Hai người Bạch Vi và Lục Tư Đình đi dạo trên đường một lúc, phát hiện ra mấy cửa hàng khá ổn.

Bởi vì vừa mới bắt đầu kinh doanh, Bạch Vi không có ý định thuê một cửa hàng quá lớn, đây là điều cô đã thảo luận người nhà.

Chỉ bán một ít đồ trang sức, cũng không cần thuê một mặt tiền cửa hàng lớn.

Có hai cửa hàng bên ngoài treo biển cho thuê sáng loáng, Lục Tư Đình đi vào trong hỏi, sau đó hỏi địa chỉ của người môi giới nhà.

Mấy cửa hàng này đều của cùng một chủ, chủ nhà không có ở đây nên giao những cửa hàng này cho ông Lý môi giới quản lý và cho thuê.

"Hai người muốn xem cửa hàng phải không? Mời theo tôi."

Ông Lý mặc áo choàng dài, đeo kính, trông rất thật thà.

"Đây là nơi náo nhiệt và sầm uất nhất, ở đây có hai cửa hàng cho thuê, hai người có muốn xem qua một chút không?"

"Tôi không biết hai người muốn kinh doanh gì, nhưng tôi có thể đề cử cho hai người, tình hình xung quay đây không ai biết rõ hơn tôi.”

Biết rằng Bạch Vi muốn mở một cửa hàng trang sức nhỏ, ông Lý suy nghĩ một lát, đưa họ đến một cửa hàng nhỏ.

Cửa hàng này không lớn, chỉ khoảng tám mét vuông, trước đó cũng có người thuê, có điều thời gian sử dụng không lâu.

Kể từ đó vẫn luôn ở trong trạng thái không có người thuê, bây giờ đang trong tình trạng thô sơ, không có gì.

Tuy nhiên như vậy cũng được, Bạch Vi có thể tự tìm người sửa sang lại, mà không phải phá hủy đồ của chủ nhân trước.

Nhưng cũng chính vì vậy nên giá thuê không cao bằng mấy cửa hàng trước.

"Cô Bạch, tôi cũng không vòng vo với hai người nữa, thấy cô thật sự muốn thuê cửa hàng này nên tôi sẽ để cho cô giá thấp nhất, tiền thuê hàng tháng chỉ mười đồng, cô thấy thế nào?"

"Cửa hàng này nằm ở khu vực trung tâm náo nhiệt nhất, nếu cô muốn bán đồ thì đây là nơi quá thích hợp.”

"Nhưng mà chủ cửa hàng cũng phải kiếm tiền, tiền thuê hàng tháng không cao, nên cô chắc chắn phải trả tiền thuê một năm trong một lần."