Chương 38: Đi Lên Trấn 2

Tối qua Trương Quế Hoa không ăn cơm, hơn nửa đêm bụng đói đến kêu gào, thật vất vả mới chống đỡ được đến khi trời sáng, cô ta nhanh chóng rời khỏi giường.

Rửa mặt xong liền múc cháo ăn, nhưng vừa mới cầm bát, cô ta lại sợ tới mức lập tức buông xuống.

Đợi đến khi người ngồi trên bàn ăn đã đủ, bộ dáng mặt mày ủ rũ của Trương Quế Hoa mới giãn ra.

Vẻ mặt chờ mong nhìn mấy người Vu Tình.

Đợi đến khi mấy người Vu Tình múc cháo xong, cô ta mới nhanh nhẹn cầm muỗng lên múc cho mình một chén lớn.

Buổi sáng Lý Mai nấu cháo, lại rán mấy cái bánh bột ngô, còn có rau cải đắng xào.

"Ừm ~, chị dâu cả nấu rau cải đắng cũng ngon.” Từ Hiếu Minh ăn một miếng rau, không nhịn được khen ngợi.

Trương Quế Hoa nghe xong bĩu môi, hiện tại trong nhà này cô ta càng ngày càng không có địa vị, ngay cả chú út cũng thích nịnh bợ chị dâu cả.

Cô ta gắp một miếng rau cải đắng ăn, đôi mắt sáng lên, sau đó nhìn Lý Mai có chút đố kỵ.

Không phải là biết nấu một món ăn thôi sao, còn không phải là một quả trứng mềm không biết tức giận à.

Vu Tình ăn một miếng rau cải đắng, cũng không nhịn được kinh ngạc một phen, tài nấu nướng của con dâu cả cũng không tệ nha, làm món này còn ngon hơn một bậc so với mình.

Lý Mai được chú út khen ngợi, có chút ngượng ngùng, lắp bắp nói: "Chị, chị đều là học theo mẹ của chúng ta đó, không có mẹ của chúng ta thì chị cũng không nấu được ngon như vậy.”



Cô ấy cũng chưa ăn, không biết là mùi vị gì.

Vu Tình lại lắc đầu, có chút tò mò: "Vợ thằng cả, món này con làm rất ngon, ngon hơn so với lúc trước mẹ làm rất nhiều, con làm kiểu gì vậy?”

Lý Mai nghe xong lời này, vẻ mặt ngây thơ: "Con, con cứ dựa theo cách mẹ làm ạ!”

Vu Tình ngược lại có chút kinh ngạc, dựa theo cách cô làm, lại làm ngon hơn so với mình, Lý Mai này có tài nấu nướng trời sinh nha.

"Ăn sáng xong, lát nữa mẹ sẽ lên trấn xem một chút, muối và nước tương trong nhà cũng hết rồi, mẹ đi mua một ít về.” Vu Tình đang ăn cơm thì nói.

Từ Hiếu Nghĩa vừa nghe vậy thì nói tiếp: "Mẹ, hay là để con đi đi, đi lên trấn xa như vậy, buổi chiều con làm nhanh hơn một chút, xong công việc sớm rồi con đi.”

Nhà họ Từ cách trấn vài km, đi bộ phải hơn một giờ mới có thể đến nơi, người trong thôn ngoại trừ nhà đội trưởng có xe đạp, nhà những người khác đều không có, bình thường đều đi bộ, người có chút tiền thì có thể làm xe bò.

Cuộc sống nhà bọn họ vốn không dễ chịu gì, cha anh ta vừa mất trong nhà lại càng khó khăn hơn, mẹ anh ta chẳng phải là phải đi bộ sao, vậy thì mệt lắm.

Từ Hiếu Nghĩa không muốn mẹ anh ta chịu mệt.

"Không, mẹ đi bằng xe bò.” Vu Tình tiếp lời nói.

Từ Hiếu Nghĩa vừa nghe là ngồi xe bò, cũng không nói lời nào nữa.

Từ Tuyết Hoa nhìn Vu Tình, lấy lòng nói: "Mẹ, con cũng muốn đi.”



Vu Tình nhíu mày, lắc đầu, cô dẫn theo người thì làm sao còn có thể lấy đồ ở trong Thương Thành ra đổi lấy tiền được.

"Con ở nhà cùng Hà Diệp lên núi đào rau dại đi, mẹ đi một mình là được rồi.”

Từ Tuyết Hoa nghe nói như vậy có chút không bằng lòng, nhưng cũng không dám cự tuyệt, bĩu môi cầm đũa không ngừng khuấy chén.

Từ Hiếu Minh thấy em gái nhà mình không vui, nghiêng người dựa vào, ở trước người Từ Tuyết Hoa nhỏ giọng nói: "Em gái, buổi chiều anh làm xong sẽ dẫn em ra bờ sông bắt cá.”

"Bắt cá!" Từ Tuyết Hoa nghĩ đến canh thịt cá ăn lúc trước, con giun trong bụng lập tức bị câu dẫn, vội vàng mừng rỡ gật đầu: "Được, anh ba, vậy buổi chiều anh làm việc nhanh lên đó.”

Từ Tuyết Hoa nói xong lại khôi phục tinh thần, quay đầu thì thấy Hà Diệp với vẻ mặt trông mong nhìn mình, cô bé nhíu mày: "Hà Diệp, cháu yên tâm, cô út bắt được cá cũng cho cháu ăn.”

Hà Diệp vừa nghe, ánh mắt sáng lên vài phần: "Vâng, cảm ơn cô út ạ.”

Từ Tuyết Hoa thấy thế giống như người lớn sờ sờ cái đầu nhỏ của Hà Diệp.

Ăn sáng xong, Vu Tình liền trở về phòng, cầm lấy toàn bộ tài sản của nguyên chủ, mười năm đồng và một đống phiếu.

"Mẹ đi lên trấn đây." Vu Tình nói xong quay đầu đi ra cửa.

Mấy người Từ Hiếu Nghĩa nhìn Vu Tình đi xa mới đi làm.

Trong nhà chỉ còn lại Trương Quế Hoa, Từ Tuyết Hoa và Hà Diệp, Hạo Viễn cũng ở nhà, Vu Tình không có ở nhà, trọng trách trông đứa nhỏ liền giao cho Tuyết Hoa và Hà Diệp.