Chương 19

Sầm Hoài An căn bản là không thèm để ý bạn ngồi cùng bàn thương không thương tâm, cậu ăn xong kẹo trong miệng sờ vào trong túi còn một viên kẹo, ăn xong liền không có.

Cho nên một viên cuối cùng này Sầm Hoài An lấy ra đặc biệt cẩn thận mà lột ra, vừa mới chuẩn bị cho miệng, bên cạnh đột nhiên vươn tới một cái đầu, “A ô” một ngụm cuỗm đi mất, còn nước miếng đầy tay.

Sầm Hoài An nhìn tay không còn gì chậm rãi quay đầu, nhìn đến miệng béo bên cạnh .

Viên kẹo cuối cùng của cậu! Viên cuối cùng! Không còn!

Sầm Hoài An nháy mắt bạo nộ, hướng béo tới.

Tối hôm qua mẹ dạy cái gì không thể chỉ dựa vào vũ lực, phải dùng thượng sách, cậu quên hết hiện tại cậu chỉ có phẫn nộ.

“Kẹo của cậu! Trả kẹo cho ta!”

Béo ăn đến béo nhưng là mập giả tạo, căn bản không thể đánh.

Bị Sầm Hoài An đánh trên mặt đất, liền đánh trả cũng không biết , chỉ biết “Oa oa” khóc lớn, khóc lóc còn không quên nhai kẹo.

Trong phòng học tức khắc loạn thành một đoàn.

*

Được chủ tịch công hội đảm, giải quyết trong lòng đại sự, Sơ Hạ tâm tình cực hảo mà đi ra xưởng dệt số ba, đi tới chợ rau .

Cô liệt tốt một danh sách, trong nhà thiếu cái gì hôm nay mua hết.

Cũng không thể mua nhiều, mùa hè không thể để lâu ngày mai sẽ có đồ mới khoảng cách chợ rau với viện người nhà không xa, ngày mai lại đến mua.

Hơn nữa viện người nhà phụ cận cũng thường xuyên có lão nông gánh đồ lại đây bán đồ , đồ ăn mới cũng không đắt.

Chợ rau hình thành khi thị trường tự do được buông lỏng , sau đó chính phủ ở chỗ này thống nhất quy hoạch.

Nơi này mua đồ ăn không cần phiếu, nhưng gạo ,mì, dầu , nếu đi cửa hàng lương du mua, vẫn là phải dùng phiếu.

Bất quá có phiếu so ở chợ rau mua rẻ hơn.

Sơ Hạ có phiếu, hơn nữa tháng này cung ứng nguyên chủ còn không có dùng xong, cho nên nàng cầm lương du bổn trực tiếp đi cửa hàng lương du mua.

Bởi vì gạo và mì nặng Sơ Hạ ở chợ rau mua xong đồ ăn lại đi qua.

Cửa hàng lương du cung ứng gạo cùng bột mì chất không phải tốt nhất, gạo là gạo cũ, lương du cửa hàng nhân viên công tác nói, có gạo cũ liền không tồi.

Muốn thóc mới gạo mới phải chờ , một lát có rất nhiều người xếp hàng cướp mua, đồng dạng tốt nhất bột mì phú cường cũng vậy.

Ngày hôm qua cô chợ rau đυ.ng tới có người bán liền mua, hôm nay tới cửa hàng lương du hỏi xong cô mới hiểu tình huống lương thực cung ứng khan hiếm sản phẩm vẫn là dựa đoạt, sớm biết rằng liền ở người nọ nơi đó nhiều mua chút. Cũng không biết một lát còn có thể đυ.ng tới người bán như vậy hảo lương thực, đây cũng là đuổi vận khí.

Bất quá đây cũng là cuối tháng, tháng sau nên có tân cung ứng, đến lúc đó xếp hàng tới mua.

Mang theo một đống đồ vật đứng ở cửa hàng lương du , Sơ Hạ ngăn một chiếc xe ba bánh đón khách, trực tiếp giúp cô đem đồ vật dọn lên xe, đưa đến trong viện, Sơ Hạ bỏ thêm một mao tiền, người còn giúp cô đem đồ vật đều dọn lên lầu.

Bằng không nhiều như vậy đồ vật, chỉ bằng thể chất em lâm của cô bây giờ , cô dọn đến ngày tháng năm nào.

Lúc này người trong viện không có như vậy , nên đi làm đều đi làm, không đi làm cũng có việc của mình .

Sơ Hạ đi vào trong phòng, bắt đầu thu thập đổ cô mua .

Chủ yếu là lương thực nặng, mặt khác đồ ăn gì đó cô mua đủ ăn hai ngày, vạn nhất hỏng rồi nàng đau lòng.

Nàng còn mua mấy cái chậu gốm đất, mấy túi giống rau, chuẩn bị trồng trên cửa sổ trồng chút rau.

Mùa hè đúng là mùa trồng rau, trồng chút cà chua, đậu que, rau chân vịt, ớt xanh, hành hoa, tỏi non, nấu ăn quả thực quá phương tiện, trực tiếp là có thể tiện tay hái.

Vừa non vừa tươi , nấu ăn nhất định ăn rất ngon.

Cô ở tầng này lấy ánh sáng không tồi, hơn nữa hành lang thuộc loại tiểu ban công , ánh mặt trời có thể trực tiếp chiếu đến.

Có người ở nhà ngang, hành lang hai bên đều là phòng, hành lang vừa đen vừa hẹp còn bếp than tổ ong p các gia đình để , than nắm, chật chội áp lực.

chậu gốm đất dọn xong để một bên, Sơ Hạ chuẩn bị chờ Sầm Hoài An trở về cùng cậu cùng nhau trồng rau.

Hiện tại trời còn sớm, thích hợp đem con gà mua ngày hôm qua gϊếŧ thịt hầm canh gà uống.

Thân là một bác sĩ, Sơ Hạ giải phẫu người đều không sợ, càng đừng nói một con gà.

Nhắc tới gà cô liền sạch sẽ lưu loát mà cắt tiết nấu nước, vặt lông, trên mặt thập phần bình tĩnh, chỉ là thần sắc có điểm quá mức nghiêm túc.

Đặc biệt là lúc cô chặt gà nàng trực tiếp cầm đao dọc theo dọc xương sống xuống dưới xương gà và c thịt rất dễ dàng tách ra.

Chờ chờ cô chia xong mới nhớ tới, làm thịt không cần chia như vậy, trực tiếp liền thịt cùng xương gà toàn bộ cùng nhau hầm càng tốt.