Chương 36

Có một quả phụ ở nhà trệt phía trước viện, năm đó chồng cô ấy cũng là người của xưởng dệt một

Sau đó chồng cô ta nhiễm bệnh chết, cô ta không thích làm việc, liền mua chút cửu bài , trường bài, mạt chược, làm nhà chứa cờ bạc .

thanh danh cô ta không tốt lắm, phụ nữ trong viện ghét nhất nam nhân nhà mình đi nơi đó đánh bài.

Bất quá nơi nào quản được .

Sơ Hạ một tới gần nhà trệt, đã nghe bên trong truyền ra mùi thuốc lá nồng nặc , còn có các âm thanh hưng phấn của đám đàn ông.

Cửa không có khóa, Sơ Hạ trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.

Cô hiện tại còn không có dưỡng hảo thân thể, sắc mặt nhìn trắng bệch lại gầy, có điểm dọa người, người khác ánh mắt đầu tiên xem qua đi trước hết chú ý không phải bộ dáng của cô mà cảm thấy người này có phải hay không bị bệnh nặng gì.

Người thích đánh bài trầm mê vào đó căn bản mặc kệ người tiến vào là ai, mọi người ngẩng đầu thấy không phải vợ mình liền cúi đầu tiếp tục thống khoái mà chơi.

Trong viện liền năm sáu bàn, Sơ Hạ liếc mắt một cái liền thấy được anh cả nhà mình , hắn hoàn toàn không có bộ dạng yếu đuối trong nhà, trong miệng hút thuốc, đôi mắt đỏ lên mà nhìn chằm chằm bài trong tay , thần sắc điên cuồng, là bộ dạng của dân cờ bạc.

Nếu nơi này là đại sòng bạc, hắn nhất định chính là kẻ chơi đến không có lý trí, là loại người cái gì đều bồi vào.

Sơ Hạ đi qua, vỗ vai anh cả La : “ Anh cả. ”

Anh cả La vừa nghe tiếng La Sơ Hạ , hoảng sợ, ngẩng đầu hoảng sợ hỏi: “Sơ Hạ? Sao em lại tới đây?”

Hắn chạy nhanh hướng cửa xem, không thấy mẹ cùng vợ mình, nhẹ nhàng thở ra.

Theo sau liền ngữ khí không kiên nhẫn mà nói: “Em lại đây làm gì? Có việc tìm mẹ đi.”

“Anh cả, phòng ở.”

Sơ Hạ nói một câu, anh cả La bài liền đánh không nổi nữa.

Hắn bực bội mà cào phía dưới: “ em gái tột cùng em muốn làm sao?”

"Anh xác định muốn em ở chỗ này nói?”

Sơ Hạ cười như không cười mà nhìn hắn, lại nhìn xem chung quanh một bàn chuẩn bị xem biểu tình bát quái của đám đàn ông, anh cả La vung tay đứng lên.

“Hôm nay có việc không đánh, tính tiền tính tiền. Em đi bên ngoài chờ anh.”

Xác định hắn sẽ ra , Sơ Hạ gật gật đầu đi ra ngoài nhưng cô cũng không đi xa, liền đứng ở cửa nhìn.

Chính nhìn thấy Dương quả phụ cầm theo một cái phích nước nóng bình ra , đi đường thướt tha , trên mặt mang theo nụ cười ôn nhu , là bộ dáng đàn ông thích nhất.

Sơ Hạ thầm nghĩ: Trách không được nghề này cô ta có thể làm lên, cũng không ai tới tìm phiền toái. Dương quả phụ vừa thấy đã biết không giống người phụ nữ khác.

Không có quan hệ gì với cô.

Nhưng giây tiếp theo, Sơ Hạ liền thu hồi ý nghĩ của chính mình.

Chỉ thấy Dương quả phụ đi đến trước mặt anh cả La cười hỏi một câu: “ Anh La hôm nay sao đi sớm như vậy?”

Anh cả La nháy mắt thu hồi tính tình, cười đến hàm hậu mà nói: “ Em gái tìm ta có chút việc.”

“Vậy cũng uống ly trà lại đi, bên trong còn ngâm trà đấy

.”

Anh cả La nhận trà trong tay Dương tay nắm lấy tay cô ta sờ sờ, đạt được mị nhãn của Dương quả phụ.

Anh cả La uống một ngụm trà, trên mặt cười không tắt.

Sơ Hạ:Anh cả La là người hai mặt . Ở nhà yếu đuối nhu nhược, bộ bộ dạng không có chủ ý . Ra ngoài còn biết ve vãn tiểu quả phụ .

Đây cũng là bình thường, càng thành thật nam nhân, có lẽ càng không thành thật, là kẻ hư đốn.

Nhưng việc này đối cô có lợi, lại một cái nhược điểm.

Sơ Hạ không chờ bao lâu, Anh cả La ra tới, vừa ra bài tràng trên mặt hắn liền một lần nữa ra ngoài đã thành bộ dạng thành thật yếu đuối .

“Em gái, em tìm anh cũng vô dụng, anh một phân tiền cũng không có.”

“Vậy anh có tiền tới đánh bài? Anh cả, anh đang dỗ trẻ ba tuổi à . TV của em đâu?”

Anh cả La thân thể cứng đờ hạ: “Là ba không cho đưa.”

Sơ Hạ trên mặt không sao cả: “Em đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, cùng lắm thì em đi tới chỗ xưởng trưởng của mọi người một chuyến, đồ của em cũng về tới tay còn có thể làm việc phân phòng ở của anh không còn!”

Anh cả La khẳng định tưởng phân phòng ở, liền trong nhà 70 m² tiểu phòng ở, trụ một đống người, buổi tối chỗ xoay người đều không có.

Nếu là lại chẳng được phân phòng ở, vợ hắn có thể mỗi ngày ở trong nhà cãi nhau, hơn nữa hắn cũng tưởng thống thống khoái khoái ngủ cùng vợ.

Mẹ nói, quan hệ đều làm tốt, lần này khẳng định có hắn.

Nhưng nếu Sơ Hạ nháo, thanh danh kém kể cả làm tốt quan hệ cũng không được, người ta không phân cho được, bằng không người khác liền sẽ nháo đến công hội nói không công bằng.

Phân phòng việc này ai không nghĩ a, bắt lấy một chút nhược điểm là có thể đem ngươi danh ngạch ngạnh cho ngươi mất luôn.

Sơ Hạ vừa nói đến cái này, anh cả La liền túng: " Được, anh về nhà hỏi ba một chút .”

“Từ từ.” Sơ Hạ gọi lại hắn: “ Anh cả trà Dương quả phụ uống ngon không?”

Anh cả La vẻ mặt ngốc: “Em nói cái gì?”

“Có phải hay không so với máu em uống ngon hơn. Nếu chị dâu biết anh cho Dương quả phụ tiền.”

“ Mày đừng nói bậy, tao chưa cho!”

“Em thấy, anh cảm thấy chị dâu tin anh hay tin em?”

Anh cả La thật muốn khóc, đừng nói vợ hắn tin hay không, Sơ Hạ vừa nói vợ hắn sẽ nháo lên, bởi vì vợ hắn ghét nhất hắn tới nơi này, ghét nhất Dương quả phụ.

“Em gái! Em còn nghĩ muốn cái gì?”

“Tiền. Em kệ anh làm như thế nào hỏi mẹ muốn cũng được, hôm nay em muốn nhìn thấy TV, tủ lạnh còn có một trăm tệ của anh.”

Nói xong Sơ Hạ đi luôn lưu lại anh cả La với vẻ mặt thống khổ.

Hắn trong túi là có mấy đồng tiền riêng, nhưng nơi nào có một trăm, Em gái không phải muốn khó chết hắn sao!