Chương 38: Ghê Tởm Người Nhà Họ Triệu- Vụ Xuân

Mục đích khiến mọi người ghê tởm người nhà họ Triệu của La Tiếu đã đạt được: “Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô. Mong rằng trong tương lai cô sẽ sửa sai triệt để những lỗi lầm, trở thành người có ích cho xã hội."

Ngay khi những lời này thốt ra, những người chưa từng được đi học đều cho rằng La Tiếu là một cô gái tốt, rộng lượng tha thứ cho Triệu Tiểu Mai, nhưng những ai có học thức thì không nghĩ vậy, đặc biệt là Trương Xảo Diễm nhà bí thư chi bộ.

Cô ta cảm thấy trong lời nói của La Tiếu có ý gì đó, cái gì mà sửa sai triệt để như là có ý Triệu Tiểu Mai đã làm chuyện như vậy nhiều lần rồi, lại còn nói cô ta nên làm người có ích cho xã hội nữa chứ? Nghe thì chẳng có ý gì nhưng nếu cẩn thận nghe thì không phải đang chế giễu Triệu Tiểu Mai hay sao?

Triệu Tiểu Mai chỉ là một cô thôn nữ mới học lên lớp hai, cô ta còn chưa nhận diện được hết mặt chữ thì làm thế nào để trở thành một người có ích cho xã hội, La Tiếu đã thành công thu hút được sự chú ý và chán ghét của Trương Xảo Diễn.

Nhưng La Tiếu không biết những điều này.

Chờ sau khi Triệu Tiểu Mai xin lỗi xong liền bưng mặt rời khỏi sân khấu, đại đội trưởng Cao Giải Phóng mới lên tiếng nói: “Việc này chúng ta xem như là quá khứ. Về sau không cho phép nhắc đến nữa.

Nhưng cũng gióng lên hồi chuông cảnh báo cho mội người, sau này đừng bao giờ làm chuyện phạm pháp, nếu không thì sẽ không có ai có thể cứu được mọi người, thứ đang chờ mọi người chính là sự trừng phạt của pháp luật. Mọi người nghe đã hiểu hết chưa nhỉ?"

Các thành viên phía dưới không nghĩ tới lại còn phải chịu phạt, liền có người nói: "Chúng tôi rõ rồi thưa đại đội trưởng, chúng tôi nhất định sẽ không bao giờ làm những điều xấu xa đó."

Lời này vừa nói ra, nhà họ Triệu đều biến sắc, những lời này rõ ràng đang nhắm đến bọn họ mà nói đây mà.

Cao Giải Phóng nói: "Tiếp theo chúng ta sẽ nói chính là từ hôm nay chính thức bắt đầu vụ xuân, hy vọng mọi người sẽ cùng nhau cố gắng đảm bảo chất lượng, hoàn thành công việc vụ xuân. Không nhiều lời nữa, tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu phân công công việc".

La Tiếu luôn đi theo thím Kiều, lúc này hai cô con dâu của nhà họ Cao cũng đến đây, thím Kiều còn giới thiệu với La Tiếu: "Đây là con dâu lớn của thím - Tống Kiều, sau này cứ gọi nó là chị dâu cả Tống là được rồi.



Bên cạnh chính là con dâu thứ hai của thím, Phùng Xảo Tuệ, sau này cứ gọi là chị dâu hai Phùng là được rồi.

La Tiếu ngoan ngoãn kêu: "Chị dâu cả Phùng, chị dâu hai Phùng, xin chào, em là La Tiếu, sau này mong rằng hai chị chỉ dạy nhiều hơn ạ."

Cả hai người đều mỉm cười chào La Tiếu, rất nhanh đã đến lượt bọn họ, nhiệm vụ hôm nay là gieo giống, mọi người tốp năm tốp ba đi về phía đất phân công của mình.

Trên đường đi, nhìn lên bầu trời trong xanh và bao la, đất đai màu nâu rộng vô ngần, làn gió xuân ấm áp phả vào mặt, tiếng chim cuốc từ dãy núi phía xa truyền đến, tất cả những điều này đều khiến cho lòng người thoải mái, vụ xuân chính thức bắt đầu.

Cuốc cuốc cuốc cuốc, gieo trồng hạnh phúc!

Thím Kiều vừa đi lại vừa dặn dò kỹ xảo lại với cô, hạt giống không được vãi quá nhiều cũng không thể vãi quá ít, mỗi mẫu đất có một tỷ lệ riêng, ít hơn thì sợ rằng mầm cây mới sẽ không nảy mầm được. Nếu nhiều quá thì sẽ lại bị lãng phí hạt giống, chưa kể sau này khi nảy mầm rồi thì phải bỏ đi nhiều mầm, vừa lãng phí thời gian, lại vừa lãng phí sức. Vì vậy ba hạt giống là thích hợp nhất.

Kỳ thật, trước đó lúc nguyên thân ở nông trường cũng đã làm qua những công việc này, nhưng La Tiếu cũng không làm gián đoạn những lời chỉ dẫn của thím Kiều, ngược lại trong lòng lại cảm thấy ấm áp.

Trưa ngày hôm thứ hai, La Tiếu đến công xã một chuyến, lấy gà đặt trước đó đi về, ngoại trừ ba con được nuôi ở bên ngoài, những con còn lại đều được nuôi trong không gian hoặc nuôi thả trên núi, còn heo con thì lại rất khó tìm, tạm thời không có.

Vụ xuân bận rộn gần hơn nửa tháng trời, La Tiếu cũng thay đổi nhiều công việc khác nhau, gieo hạt giống, chăn gia súc, đắp đất, tuy đều không phải là những công việc nặng nhọc nhưng ngày hôm sau cảm thấy thật mệt mỏi.

Trong thời gian này, cô tranh thủ trong lúc nghỉ trưa mà leo lên núi vài lần, không ngờ cô lại thực sự bắt được một con thỏ cái đang mang thai, La Tiếu thả nó quay lại núi, để nó tự do phát triển.

Dù sao thỏ cũng không sợ trùng huyết, cô tin chắc rằng không bao lâu nữa sẽ tạo ra một đàn thỏ con, ha ha!