Chương 10

Nghe tiếng hô của Phó Doanh Doanh, làng mạc xung quanh ai nấy đều hiếu kỳ ra xem.

"Trời ơi, bây giờ mà còn bán con gái nữa sao!" Bà già họ Chu cũng độ tuổi tương tự bà Lưu không khỏi lắc đầu, "Doanh Doanh thật đáng thương, đồ đạc do bố để lại mà bị bọn họ Lưu chiếm hết rồi, giờ còn bán cả mẹ nữa cho du đãng bên kia làng, thật vô lương tâm!"

"Đúng rồi, chẳng trách nhà họ xây được nhà lợp ngói, ra là bán con gái kiếm tiền đấy. Số phận Mỹ Hoa thật éo le, không còn chồng, nhà chồng cũng coi như người dưng!"

"Ai mà chẳng biết tên Lý Đại Phú chỉ là thằng đầu bệnh chân què, họ Lưu nhận tiền rồi bán con gái, hắn ta còn không săn đuổi bóc lột thì thôi!"

Phía sau, anh cả Lưu Khánh Giang và anh hai Lưu Khánh Hà nhanh chóng đuổi theo, "Con nhỏ kia, nói bậy gì đấy!"

Phó Doanh Doanh kéo tay mẹ chạy nhanh hơn.

Đi ngang qua nhà đồ tể Tôn Hưng Hải, thấy ông ta cầm thùng máu lợn bẩn đổ thẳng tới, trúng ngay người 3 anh em nhà Lưu, mùi hôi thối bay khắp nơi.

Lưu Khánh Giang và Lưu Khánh Hà bị dội máu choáng váng, đứng đó như phỗng, mùi kinh khủng mới làm họ tỉnh lại.

"Tôn Hưng Hải, mày mù rồi à?" Anh cả Lưu Khánh Giang tức giận xấu hổ, 3 anh em dính đầy máu thối, không thể tiếp tục truy đuổi, nhìn theo cô bé đã chạy càng xa, giận điên người.

Lưu Khánh Hà cũng xúm lại quát tháo Tôn Hưng Hải.

Tôn Hưng Hải chẳng sợ, ném thùng máu, rút con dao gϊếŧ heo đeo ở thắt lưng ra, xông tới: "Tao đổ phân nước bẩn trong sân nhà tao, can hệ mẹ gì tới mày! Mày chạy đến trước cửa tao, ức hϊếp người khác, có tố cáo tao cũng thắng, tao Tôn Hưng Hải chưa từng làm chuyện bán con gái, bán em gái tàn nhẫn như vậy!"

Tôn Hưng Hải cầm con dao sắc lẹm được truyền nghề đồ tể nổi tiếng khắp vùng, hàng ngày chỉ làm việc máu me, cao gần 1m9, cơ bắp cuồn cuộn, đứng lên như một ngọn núi.

Vóc dáng lùn của anh em nhà Lưu chỉ khoảng 1m7, gầy guộc, đầu óc láu cá, miệng lưỡi dẻo, bình thường chỉ dám bắt nạt phụ nữ trẻ em, nói bậy còn được, đối đầu Tôn Hưng Hải như vậy, dù 2 người cộng lại cũng đánh không lại, huống hồ Tôn Hưng Hải còn cầm dao sắc.

Hai anh em nhà Lưu lập tức co rúm lại, lùi xa ra sau, ra khỏi khu vực cổng nhà Tôn Hưng Hải, mới dám nhảy chân quát:

"Tao dạy dỗ em gái cháu gái nhà tao, can hệ gì tới mày! Đừng có làm trò mèo vờn chuột, xen vào chuyện không đâu!"