Chương 25: Gian nan 3

Mặc dù Phó Tuyết Thần không mua trứng gà nhưng bữa sáng ăn sáu cái bánh bao, tuyệt đối thuộc về kiểu có khả năng ăn cực giỏi.

Nhiễm Tỉnh nhìn bóng lưng anh, suy nghĩ có nên tiến đến chào hỏi một chút hay không.

Trong quan niệm của Nhiễm Tỉnh, anh giúp cô hai lần, buổi tối chủ nhật cô đi thăm bệnh một lần, gặp nhau như vậy, xem như khiến cô trông quen thuộc ở trước mặt Phó Tuyết Thần.

Nhưng rất nhanh cô đã không quan tâm đến điều này nữa.

Có lẽ là bởi vì chuyện bệnh trĩ kia, ánh mắt Nhiễm Tỉnh liền…… Vô ý thức liếc về phía bờ mông anh.

Hôm nay Phó Tuyết Thần mặc quần jean màu lam đậm, quần rộng thùng thình, nhưng cũng lờ mờ phác họa ra một bờ mông mượt mà ngạo nghễ ưỡn lên.

Nhiễm Tỉnh cảm thấy đại thần không hổ là đại thần, ngay cả loại vị trí mờ mịt như mông mà dáng dấp cũng đẹp mắt đến lạ.

Không hiểu sao cô lại nhớ tới mấy bộ phim kinh điển mà nam chính từng lộ mông, ví dụ như nói《 Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi 》, ví dụ như nói 《 Người tình 》……

Cô cảm thấy mông của Phó Thần không hề kém hơn Kha Chấn Đông và Lương Gia Huy chút nào.

Kết quả là, cô vừa cắn ống hút sữa đậu nành, vừa…… Nhìn chằm chằm mông đại thần, ngẩn người một lát.

Phó Tuyết Thần mua sữa đậu nành xong đi ra, liền nhìn thấy Nhiễm Tỉnh đang nhìn chằm chằm anh ngẩn người, chẳng qua chỗ cô nhìn không phải ba đường trên*, mà là ba đường dưới.

(*) Ba đường trên: chỉ phần trên bụng, gồm đầu, họng, ngực. Ba đường dưới: chỉ phần dưới bụng, gồm bụng, đũng, chân.

Cái cô bé này, nhìn chỗ nào đấy!

Nhanh đi theo anh trai đi, anh trai cho em nhìn thoải mái.

Đáy lòng Phó Tuyết Thần là một đống suy nghĩ tà ác, nhưng mà cô gái này tạm thời chưa phải của anh, vì thế ngay cả đùa giỡn cũng không có tư cách. Phó Tuyết Thần chỉ mang theo nụ cười chào hỏi: “Nhiễm Tỉnh hả, nhìn cái gì mà nghiêm túc quá vậy?”

Lúc này Nhiễm Tỉnh mới hồi hồn, cô buông sữa đậu nành, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn gương mặt đẹp trai khôi ngô của Phó Tuyết Thần phía đối diện, cũng không che giấu ý nghĩ chân thực của mình: “Cậu từng xem bộ phim 《 Người tình 》 chưa?”

Phó Tuyết Thần cười gật đầu: “Xem rồi.”

Một bộ phim cấm.

《 Người tình 》 là một bộ phim nước Pháp, nguyên tác Duras, đại ý chính là một cô gái nước Pháp cùng thiếu gia nhà giàu Trung Quốc xảy ra chuyện xưa ở Tây Cống.

Bộ phim tình cảm này do Lương Gia Huy diễn chính, có không ít cảnh giường chiếu.

m thanh Nhiễm Tỉnh lanh lảnh non nớt: “Bộ phim này để marketing mà nói Lương Gia Huy cống hiến bờ mông đỉnh cấp ở trong đó.”

Phong cách nói chuyện đúng chuẩn của Nhiễm Tỉnh là đầu óc mở ra vô cùng lớn, không làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết không thôi.

Chẳng qua, Phó Tuyết Thần có hơi get được ý của cô, anh cười đến lịch sự tao nhã như núi xa mây bay: “Cho nên, vừa rồi cậu nhìn chằm chằm mông tôi là do cảm thấy, tôi cũng có bờ mông đỉnh cấp thế giới đúng không?”

Nhiễm Tỉnh: “………………”

Mặc dù đúng là cô nghĩ như vậy.

Thế nhưng, không quá ưa thích dáng vẻ khoe khoang lại tự luyến của người nào đó, cô thật sự không nhịn được nữa, lành lạnh nói một câu: “Đáng tiếc mắc bệnh trĩ.”

Phó Tuyết Thần đang cầm sữa đậu nành uống, nghe vậy thì “Khụ khụ khụ”, sữa đậu nành vào phổi, anh sặc đến ngay cả khuôn mặt trắng nõn cũng đỏ lên.

Nhiễm Tỉnh thấy Phó Tuyết Thần bị sặc đến ho khan, biết mình gây ra họa, liền áy náy…… Yên lặng rũ mắt xuống.

Cô thật sự không phải người…… giỏi nói chuyện phiếm với người khác lắm, thường xuyên nói mấy câu kinh người khiến người ta nghẹn chết.

Loại chuyện như vạch trần vết sẹo của người ta này thật sự là có hơi quá đáng.

Phó Tuyết Thần thì cảm thấy đây cmn là loại tiến triển gì thế này?!

Cô gái này cầm hộp Mã Ứng Long đi thăm bệnh, làm hại anh bị người ta tung tin là mắc bệnh trĩ, cuối cùng cô còn tin cái tin đồn này, thật sự cảm thấy anh bị mắc bệnh trĩ.

Phó Tuyết Thần vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, anh kéo dài giọng điệu uể oải nói: “Nhiễm Tỉnh à, chuyện này cậu mới là đầu sỏ gây tội đúng không!”

Nhiễm Tỉnh hơi mờ mịt “Hả?” Một tiếng, vô ý thức thấp giọng thì thầm nói: “Chuyện này có liên quan gì đến tôi?”

Cũng không biết làm sao, cô lại nghĩ tới hộp Mã Ứng Long kia.

Sau đó, biểu cảm có hơi ngưng trọng.

Quả nhiên, Phó Tuyết Thần lại nói: “Cậu mang hộp Mã Ứng Long đến thăm bệnh, ai mà nghĩ đến đó là trị quầng thâm mắt chứ, chỉ cảm thấy là tôi mắc bệnh trĩ, không bao lâu sau, chuyện này liền bị thọc ra.”

Chỉ là, Phó Tuyết Thần hoàn toàn không nghĩ tới, cô gái này thế mà thật sự cảm thấy anh mắc bệnh trĩ.

Tất cả mọi người khắp thiên hạ có thể cho rằng anh mắc bệnh trĩ, nhưng nếu là Nhiễm Tỉnh thì không được đâu.

Ở trước mặt cô gái mình muốn tán tỉnh, Phó Tuyết Thần vẫn muốn giữ một chút thể diện.

Lúc Nhiễm Tỉnh nhìn thấy bài post cũng nghĩ tới là họa do việc mình mang Mã Ứng Long đến gây ra, nhưng lúc ấy nghĩ mấy người bạn học bá cùng phòng kia của cậu ấy không phải là người sẽ nói loại chuyện này ra ngoài, đúng lúc thời gian bài post kia xuất hiện ngay khi cô đang thăm bệnh, cô liền cho là có người đã biết chuyện này từ lâu mới tung tin ra ngoài.