Chương 26 - Bộ 2 -----Trộm thương

Mấy hôm nay phía Bắc có gió lớn, sương mù bị thổi tan, chiều tối còn xuống một trận mưa, mở cửa sổ cho gió lùa vào ngửi được bầu không khí thơm tho khiến cả người khoan khoái. Thư Yểu đứng bên cửa sổ xoa bóp phần gáy nhức mỏi, một hạng mục buộc phải tăng ca nhanh cho kịp cuối cùng cũng kết thúc mai có thể tan tầm đúng giờ rồi.

Mười giờ đêm, cô trở lại trước bàn làm việc bỏ hồ sơ vào túi văn kiện, gửi email báo cáo cho phía đối tác đồng thời chiếu theo quy trình sao chép ra một bản gửi cho tổng giám đốc tập đoàn.

Gửi mail xong cô đứng dậy lấy túi xách, vắt áo khoác lông cừu lên khuỷu tay xong đi qua tắt máy tính.

Vừa kích chuột thì hiện lên một email mới

Mr.Wei: Lên đây.

Thư Yếu đi thang máy lên tầng trên cùng với tâm trạng ngỗn ngang. Giờ này rồi mà Ngụy Thiệu Nguyên hãy còn ở công ty. Hồi chiều lúc họp có nghe thư ký Từ Tranh của anh ta nói buổi tối có bữa cơm với lãnh đạo Bộ Công Thương. Tác phong trong tiệc xã giao của Ngụy Thiệu Nguyên khá là ngang tàng, ai mời rượu cũng uống mặc kệ đối phương là Phật hay là quỷ đều có thể uống tới mức người ta đổ gục. Mọi người đều nói anh ta có sở trường đánh thái cực trên bàn rượu, hồi xưa có tửu lượng cao, có điều mấy năm nay biết quý trọng sức khỏe cộng thêm quyền cao chức trọng nên bản tính ngang tàng đó cũng bớt đi rất nhiều.

Thư Yểu bình thản không hề cảm thấy sợ hãi Ngụy Thiệu Nguyên.

Cô gõ cửa, bên trong lên tiếng.

"Mời vào."

. Đèn bên ngoài phòng làm việc tắt hết, Thư Yếu đứng ở cửa chỉ nhìn thấy được đường nét mờ mờ. Đôi chân dài thẳng tắp đầy đặn, áo sơ mi lụa màu trắng đóng trong váy, ưỡn thẳng ngực, mái tóc xoăn dài thẳng ngang vai, còn chưa tới gần nhưng Ngụy Thiệu Nguyên cảm thấy cả căn phòng làm việc ngập đầy mùi hương phụ nữ.

Anh ta ngồi sau chiếc bàn gỗ rộng rãi, ghế da bao lấy cơ thể cao lớn, ánh mắt sáng quắc.

Thư Yểu hỏi: "Ngụy tổng, anh tìm tôi có việc gì?"

Ngụy Thiệu Nguyên: "Số liệu chỗ này có sai sót gì rồi phải không?"

Thư Yễu nhíu mày, vì liên quan tới công việc khiến cô bất giác trở nên căng thẳng, đi thẳng tới mà không suy nghĩ gì, "Chỗ nào ạ?"

Ngụy Thiệu Nguyên không định chuyển máy tính mà giơ tay chỉ đại một chỗ: "Chỗ này."

Thư Yểu buộc phải đi vòng qua bàn tới trước mặt anh ta, chống nạnh đi tìm kiếm.

Mùi hương thơm ngát trên người cô tỏa ra khiến Ngụy Thiệu Nguyên mê đắm.

Mà Thư Yếu cũng nhìn thấy rõ rồi, trên trang hiển thị trong máy tính không hề có số liệu nào hết. Cô quay đầu, trùng hợp đối diện với ánh mắt của người đàn ông.

Ngụy Thiệu Nguyên có cặp mắt phượng phong lưu. Anh ta im lặng không nói, Thư Yếu cũng không sợ không tránh. Cô chỉ chớp mắt một cái đã khởi động cơ quan động tình của đối phương. Ngụy Thiệu Nguyên hết nhịn nổi bỗng duỗi tay ôm lấy cô kéo cô vào lòng.

Thư Yếu không biết lấy sức từ đâu, nhanh nhẹn tránh ra hệt như một con cá.

Ngụy Thiệu Nguyên cướp hương không thành, cảm thấy l*иg ngực trống rỗng, vô thức muốn nắm lấy tay cô. Nhưng Thư Yếu lùi về sau một bước, nghiêng đầu nhếch môi cười với anh ta.

Ngụy Thiệu Nguyên là chủ quản phiên dịch của chi nhánh công ty phía Nam thuộc tập đoàn, vì biểu hiện vượt trội nên đầu năm nay được điều về làm ở bộ phận hành chính của tổng bộ tập đoàn. Lần đầu tiên cô gặp Ngụy Thiệu Nguyên là trong tiệc cuối năm của công ty vào năm ngoái, vì công ty đạt thành tích xuất sắc nên tổng giám đốc đích thân tới phát biểu chúc mừng.

Lúc mời rượu, anh ta đứng ngay bên cạnh Thư Yểu.

Đồng nghiệp nữ luôn miệng khen tổng giám đốc đẹp trai quá mức quy định nhưng Thư Yếu thì chẳng có cảm nhận gì.

Sau khi điều về tập đoàn, cô có thể cảm nhận được sự chú ý của Ngụy Thiệu Nguyên dành cho cô một cách rõ ràng.

Người đàn ông này làm gì biết cái gọi là kiêng kỵ và uyển chuyển, trong mắt toàn là du͙© vọиɠ trắng trợn.

Ngụy Thiệu Nguyên bị nụ cười của cô làm điên đảo thần hồn, anh ta đứng dậy nửa lôi nửa kéo ôm người vào lòng.

Thư Yếu cực kỳ bình tĩnh, không chào đón cũng chẳng chống đối. Trong tiệc xã giao, Ngụy Thiệu Nguyên uống rượu trắng, trên người nồng nặc mùi nước hoa trộn lẫn với mùi rượu. Cô cảm thấy khá là dễ ngửi bèn cọ mũi ngang hõm cổ anh ta.

Rõ ràng đây chỉ là động tác nhỏ nhưng đủ khiến Ngụy Thiệu Nguyên run rẫy theo.

Thư Yếu có thể cảm nhận được sự thay đổi của anh ta, sau khi thưởng thức đủ rồi thầm nghĩ người đàn ông ngoài ba mươi có thể duy trì vóc dáng tốt như vậy nhất định anh ta rất chăm rèn luyện cơ thể.

Thử ôm tổng giám đốc hai mươi giây, Thư Yếu phát hiện bản thân không nghiện cho lắm. Thế là cô chống tay lên vai anh ta, lui ra một cách vô tình.

Anh ta ôm cô trở lại, cúi đầu xuống hôn.

Thư Yếu lười biếng hệt như một con mèo, giơ ngón trỏ ngăn môi Ngụy Thiệu Nguyên, cô cong môi cười ngọt ngào mà quyến rũ: "Ngụy tổng, tôi có chồng sắp cưới rồi."

Từ công ty lái a về nhà không quá nửa tiếng đồng hồ, Thư Yếu lái tới cổng tiểu khu rồi xong đỗi ý gọi điện thoại cho Ủy Viên, hẹn cô nàng ra uống rượu.

Thật ra Thư Yếu không muốn uống rượu chút nào, chẳng qua cô buồn chán quá thôi. Tối nay Ủy Viên ăn một bụng tức từ chỗ cấp trên, sau khi nốc hết hai ly rượu vẫn chưa hả giận còn thề thốt muốn từ chức.

Thư Yểu hừ cười, "Con cọp giấy."

Ủy Viên uống ly rượu vào rồi biểu thị quyết tâm hỏi: "Công ty các cậu còn tuyển người không?"

Thư Yểu gật đầu, "Còn thiếu một nhân viên quét dọn vệ sinh."

Ủy Viên hít mũi nói bằng giọng tủi thân: "Đến cậu cũng ăn hϊếp mình."

Thư Yếu không hiểu cái đầu gỗ của cô nàng nghĩ gì, "Đi làm ở công ty của nhà không tốt hơn sao, cậu thật là."

Ủy Viên là phú nhị đại hàng thật giả thật, là cô gái yếu ớt lăn lộn bên ngoài không nổi thì về nhà kế thừa gia nghiệp điển hình.

Cô nàng nghiến răng nói: "Nhân viên quét dọn đúng không? Được, mình làm."

Thư Yếu hết nói nỗi, không biết cô nàng bị chập dây thần kinh nào nữa.

Phát tiết xong, tâm trạng của Ủy Viên đỡ hơn chút ít, hất mày hỏi cô: "Bá đạo tổng tài còn theo đuổi cậu không?"

Hai người chơi chung từ nhỏ tới lớn, biết gốc biết rễ lẫn nhau, tình cảm sâu đậm khắng khít hệt như keo dán.

Thư Yếu cười cười không nói.

Ủy Viên bụm miệng, "Không phải chứ."

Thư Yểu biết rõ suy nghĩ bỉ ỗi của cô nàng, cô lắc đầu, "Không có hứng thú."

Ủy Viên vỗ ngực, "Còn may, còn may"

Thư Yếu liếc cô nàng, "Sao thế, cậu thích Ngụy Thiệu Nguyên à?"

Vẻ mặt cô nàng như ăn phải khổ qua, "Làm ơn, con người anh ta biếи ŧɦái lắm biết không."

Nhà họ Ủy làm ăn kinh doanh lớn, thường hợp tác qua lại với Ngụy Thiệu Nguyên. Ngụy Thiệu Nguyên còn là con trai duy nhất của nhà họ Ngụy ở thành Đông, chưa đến ba mươi tuổi đã gánh vác cả gia tộc, bản thân đúng là có bản lĩnh thật. Nhưng tên Ngụy thiếu gia này có tính kiêu ngạo, mắt cao hơn cả đầu, tác phong làm việc rất thành thục.

Ủy Viên xếp anh ta vào loại người quái vật.

Cô nàng ngoắc ngón tay với Thư Yếu thì thầm nói nhỏ bên tai cô: "Mình nghe bạn mình nói tên Ngụy Thiệu Nguyên này quái gở lắm."

Thư Yếu vuốt ve thành lỵ, nghe xong hờ hững ở một tiếng.

Trên sân khấu DJ xoay đĩa biểu diễn một show vũ đạo đường phố.

Ủy Viên thích mấy thứ này nên lập tức huơ tay theo điệu nhạc.

Thư Yếu búng tay với bartender gọi thêm một ly Bloody Mary.

Sau đó nổi hứng bị Ủy Viên kéo ra sàn nhảy.