Chương 17

Tấn Giang Thủy nhìn tiệm tạp hóa trước mặt, chân mày không tự chủ nhíu lại: ""Tiểu Cảnh, nơi này...""

Thân là thầy tướng phong thủy, Tấn Giang Thủy vừa nhìn tiệm tạp hóa này đã lập tức thấu hiểu những điều ẩn chứa trong đó. Ngay phía trước tiệm tạp hóa này là một con đường hơn nữa lại còn là một con dốc, điểm cuối của con dốc trùng hợp dừng lại ngay trước cửa tiệm tạp hóa, phía bên trái lại có một con đường cong, tiệm tạp hóa ở ngay khúc cong của đường. Lại nhìn kỹ tiệm tạp hóa, nhà cửa hai bên quá mới, không chỉ có nhà cửa mới mà đất xung quanh lại còn rộng rãi, tạo thành xu thế giáp công đối với tiệm tạp hóa. Theo học thuyết phong thủy mà nói đối diện với đường gọi là ""Đối trùng"", nói chung là xấu, đường cong về phía trái lại tạo thành ""Đao hình"", tiệm tạp hóa ở bên trong ""Đao hình"", nên nhớ là bên trong đao còn xấu hơn cả ngoài đao. Tiếp đó nhà cửa hai bên quá mới, chỉ có tiệm tạp hóa nhà Vân Cảnh là tồi tàn, mới cũ không đồng nhất khiến người nhìn cảm thấy khó chịu, đây chính là bố cục ""Đại tạp quái"", hơn nữa nhà cửa hai bên rộng rãi, chỉ có nhà Vân Cảnh nhỏ hẹp, thậm chí ngay cả bố cục ""Tam minh trì"" cũng có.... Tất cả những phong thủy kiêng kỵ nhất của nhà ở đều tập hợp đủ ở nhà của Vân Cảnh khiến người khác không thể dùng từ ngữ nào mà hình dung nổi........

Đây cũng là lần đầu tiên Vân Cảnh về nhà, mặc dù trong trí nhớ nguyên chủ có tiệm tạp hóa này nhưng thông qua trí nhớ và nhìn trực tiếp dù sao vẫn có một chút khác biệt. Mặc dù Vân Cảnh không hiểu phong thủy nhưng chỉ từ trực giác thì đã biết phong thủy của căn nhà này cực kỳ không tốt nhưng anh lại hết sức vui mừng. Người ta ở dương trạch sợ nhất là rước lấy âm linh nhưng Vân Cảnh thì không. Phong thủy căn nhà này chứa đủ kiêng kị của dương trạch, dẫn đến âm khí tụ tập bên trong nhưng đối với Vân Cảnh mà nói thì đây đều là linh khí có thể trực tiếp hấp thu.

Tấn Giang Thủy đắn đo lên tiếng: ""Tiểu Cảnh, không bằng tối nay đến nhà lão ở đi, nhà của lão không xa trung tâm thành phố, sau này cậu đi học cũng dễ dàng.......""

Lão Triệu vừa nghe xong thì nhất thời hăng hái: ""Sao có thể được, muốn ở thì cũng phải ở nhà tôi! Tiểu Cảnh, nhà tôi cậu cũng thấy rồi, sau khi cậu và Tấn tiên sinh sửa đổi lại thì tuyệt đối rộng rãi sáng sủa, ở đó cả người thoải mái dễ chịu, cứ tới nhà tôi ở đi!""

Vân Cảnh đại khái hiểu bọn họ đang suy nghĩ gì nên mỉm cười nói: ""Không cần, đã đến cửa nhà rồi, tôi vào trong đây.""

Tấn Giang Thủy muốn nói lại thôi: ""Có thể tập hợp tất cả kiêng kỵ của nhà ở, chỉ sợ trước đây bình thường thì ở lâu cũng sẽ sinh ra ô uế........""

Tấn Giang Thủy còn chưa nói xong thì đã thấy một nam một nữ nhô đầu ra cửa nhìn về phía mấy chiếc xe của lão Triệu. Vân Cảnh chỉ liếc một cái đã nhận ra đó là ba và mẹ kế của thân thể này, chẳng qua là thấy tận mắt và trong trí nhớ rất khác biệt, hơn nữa Vân Cảnh còn có thể nhìn thấy linh khí nên thế giới trong mắt anh còn rõ ràng hơn người khác rất nhiều. Vân Cảnh lập tức hăng hái, không nói nhiều với lão Triệu và Tấn Giang Thủy nữa mà bước nhanh xuống xe đi vào tiệm tạp hóa. Tấn Giang Thủy và lão Triệu thấy Vân Cảnh cố ý đi vào, lại suy nghĩ đến năng lực của Vân Cảnh thì hai người cũng không khuyên can nữa, chỉ đưa mắt nhìn Vân Cảnh bước vào.

Lão Triệu nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Tấn Giang Thủy, tò mò hỏi: ""Căn nhà này sao thế, chẳng lẽ còn đáng sợ hơn nhà tôi à?""

Tấn Giang Thủy lắc đầu: ""Bên trong bẩn thỉu ô uế, sợ là còn nguy hiểm hơn nhà cậu nhiều, giống như mấy người khách bên trong, không hiểu gì trái lại đi lui đi tới bình an vô sự, còn người như lão, một khi tiến vào cảm ứng được thứ trong đó nhất định sẽ bị nó quấn lấy, không phải ngươi chết ta sống thì nhất quyết không bỏ qua. Có điều Tiểu Cảnh không phải người thường, tất nhiên cậu ấy cũng cảm ứng được nhưng nếu đã cố ý đi vào thì chứng tỏ là có nắm chắc.""

Lão Triệu nghĩ đến việc Vân Cảnh chỉ nhìn mà tấm bảng gỗ của Trần Tùng mà nó đã lập tức biến mất thì trong lòng vẫn còn sợ hãi, hắn gật đầu, sau khi thấy Vân Cảnh tiến vào mà không có động tĩnh gì thì cảm thấy có ở lại nữa cũng vô dụng, vì vậy hắn và Tấn Giang Thủy lập tức lên xe rời đi.

Bên kia nhìn thấy Vân Cảnh từ xe Bentley xuống thì những người trong thôn đều không dám lên tiếng, mãi cho đến khi lão Triệu lái xe đi mới nhìn về phía Vân Cảnh, hỏi quanh co Vân Cảnh quen biết với người có tiền như vậy từ lúc nào.

Vân Cảnh là loại người gì thì những hàng xóm nhìn thấy anh từ nhỏ lớn lên là rõ ràng nhất, nghe nói trước đó Vân Cảnh quậy banh nhà một trận sau đó vừa ra cửa vừa tuyên bố là muốn gia nhập xã hội đen kiếm tiền, tới giờ mới chưa đầy một tháng mà đã ngồi xe sang về nhà, chẳng lẽ đúng là làm xã hội đen thật? Mấy người hàng xóm, tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, trong lòng suy nghĩ đủ chuyện, miệng thì liên tục hỏi quanh co.

Trái lại Vân Cảnh vẫn rất bình tĩnh, đầu tiên là chào hỏi tất cả mọi người sau đó mới khẽ cười nói: ""Mới vừa rồi là xe bạn con, vừa lúc đi ngang qua đây nên tiện đường chở con về.""

Tất cả hàng xóm đều rất sửng sốt, phần lớn là bị sự lễ phép và khiêm tốn cả Vân Cảnh làm cho bối rối. Đổi lại là lúc trước Vân Cảnh hoặc sẽ hất mặt lên trời hoặc là hừ lạnh một tiếng, sau khi trả lời như bố thí thì quay mông đi mất, không nghĩ tới hôm nay đã khách sáo lễ độ lại còn luôn mỉm cười hòa nhã làm cho khuôn mặt vốn bình thường lại trở nên xuất sắc hơn vài phần, tương phản rất lớn với kiểu mắt cao hơn đầu trước kia khiến người khác không nhịn được sinh ra hảo cảm. Thấy Vân Cảnh dễ nói chuyện như vậy, mấy người hàng xóm lập tức tôi một câu, anh một câu dò hỏi rất nhiều vấn đề, còn Vân Cảnh thì vẫn duy trì thái độ lễ phép nên rất nhanh đã hòa nhập với mấy người chung quanh.

Vốn ba của nguyên chủ đang đứng ở một bên, định đuổi Vân Cảnh vào nhà tránh cho mất mặt xấu hổ thấy thế thì cũng không tiện lên tiếng nữa, không thể làm gì khác hơn là là đứng cứng còng, nhìn chằm chằm con trai giống như thay đổi thành người khác. Trùng hợp là lúc này Vân Cảnh cũng xoay đầu lại, nói với ba của nguyên chủ: ""Trường học nghỉ mấy ngày, hiếm khi có được ngày nghỉ nên con muốn về nhà gặp ba, bởi vậy mới nhờ bạn chở về.""

Ba nguyên chủ hừ lạnh một tiếng: ""Trường học? Mày mà nhớ trường học? Lúc trước ai nói không bao giờ đi học nữa, muốn gia nhập xã hội đen lăn lộn? Bạn chở mày về lúc nãy chắc là đám xã hội đen trong miệng mày đúng không? Vân Cảnh, tao nói cho mày biết, sớm muộn gì mày cũng ngồi tù mọt gông, đến lúc đó đừng ngại chết quá nhanh mà làm liên lụy tới tao và mẹ mày, mẹ mày còn phải sinh con trai nữa!""

Vân Cảnh nghe vậy cũng không tức giận, gật đầu một cái nói: ""Trước kia là do con không hiểu chuyện, gần đây rời nhà lâu như vậy, con đã suy nghĩ rất nhiều, cũng đã thông suốt, sau này con sẽ cố gắng học tập, cố gắng thích ứng với thế giới mới này, làm một người chính trực, có đức có tài!""

Lần này không chỉ có hàng xóm mà ngay cả ba nguyên chủ cũng kinh ngạc đến mắt sắp rớt ra ngoài, ông ta chỉ vào Vân Cảnh thật lâu nhưng giống như nghẹn ở cổ, mãi không phát ra tiếng mắng chửi được. Còn có thể mắng thế nào nữa, từ lúc Vân Cảnh bước vào cửa thì toàn thân đều không thích hợp. Cái thằng trước đó dốt nát kém cỏi thì bây giờ lại khiêm tốn lại có lễ, hơn nữa còn lần đầu tiên biết sai nhận lỗi, thậm chí còn bày tỏ là sẽ cố gắng học tập làm người khiến ba nguyên chủ cho dù không tin cũng không thể nhục mạ Vân Cảnh trước mặt hàng xóm được nữa.

Đúng lúc này, mẹ kế Vân Cảnh từ trong nhà đi ra, nhìn thấy ba nguyên chủ tức đến nghẹn đỏ cả mặt thì vội vàng vỗ lưng ông ta, nói: ""Ai da, bớt giận, bớt giận...... Anh đấy, đừng tức mà hại thân.""

Nói xong bà ta quay đầu nhỏ giọng trách Vân Cảnh: ""Tiểu Cảnh, con cũng thiệt là, tại sao lại bảo người khác chở về nhà, gần đây trong nhà không có gửi tiền cho con, chắc đều là do đại ca kia bao nuôi con đúng không........ Trước đó ba con nói không cho con tiền, đều là nói lẫy thôi, dù sao cũng là người một nhà, làm gì có chuyện trở mặt thành thù? Vốn hai ngày nay ba con đã hết giận rồi, trái lại con lại để cho đại ca xã hội đen đưa về, để ba con thấy....... Mặc dù đại ca kia thích con nhưng đó là do con trẻ tuổi, da dẻ vừa trắng vừa mềm, còn đẹp hơn cả con gái người ta........ Nhưng dù sao đó cũng không phải là chuyện lâu dài, một người đàn ông lại đi theo một người đàn ông khác, ai da.......""

Lúc mẹ kế nói xong những lời này thì mặt của ba nguyên chủ càng đỏ hơn, một đám hàng xóm cũng kinh ngạc mồm há to, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Vân Cảnh. Theo ý nói gần nói xa của mẹ kế thì có phải là........ Vân Cảnh được đại ca xã hội đen bao nuôi? Vân Cảnh nghe vậy thì ánh mắt sâu kín nhìn về phía mẹ kế.

Edit xong rồi nhưng mệt quá chưa beta lại được. Mai bù 2 chương. Về lịch ra chương thì không cố định ạ, khoảng 1-2c/ ngày, thường sẽ úp vào lúc khuya nha.