Chương 6: Phu nhân xung hỉ của hắn

Tô Đào ngủ say đối với những chuyện này không hay biết chút nào.

Lúc Tô Đào tỉnh lại, sắc trời dĩ nhiên đã sáng.

Thần sắc Tô Đào còn có chút giật mình, nàng nhìn màn che xa lạ, sau một lúc lâu mới phản ứng được nàng đã gả cho người ta, bên cạnh còn có một nam nhân xa lạ đang nằm.

Tô Đào theo bản năng nghiêng mặt nhìn Lục Tề bên cạnh.

Từ góc độ Tô Đào nhìn sang, vừa lúc nhìn đến chiếc mũi thẳng của Lục còn có lông mi thon dài.

Mặt Tô Đào có chút đỏ, nàng vội vã xoay đầu qua hướng khác.

Tối hôm qua còn chưa thấy thế nào, hiện tại lại cảm thấy có chút kì quái .

Phen này xuống dưới, Tô Đào xem như triệt để thanh tỉnh .

Nguyên bản Tô Đào còn muốn ngủ nướng một chút, dù sao trong tiểu viện không ai quản nàng, nàng cũng không cần giống lúc ở Tô phủ đi bái kiến trưởng bối.

Bất quá nếu đã tỉnh, nàng vẫn nên dậy thôi.

Tô Đào ngồi thẳng dậy, nàng đem chăn xắp xếp tốt, sau đó tay chân lại rón rén rời giường.

Tô Đào tùy tiện tìm một thân quần áo ở nhà để thay, tóc cũng không búi, chỉ tùy tiện cột lại, sau đó liền chuẩn bị rửa mặt.

Nước tự nhiên cũng không có, vẫn là phải tự mình đi múc.

Tô Đào mới vừa đi tới bên giếng nước chuẩn bị múc, cửa viện liền bị đẩy ra .

Tô Đào giương mắt, là Thanh Đại đưa cơm tới .

Tô Đào trong lòng rõ ràng, dựa vào tình huống hiện tại, Thanh Đại chính là người quản cái tiểu viện này .

Ngày sau nàng muốn làm chuyện gì, đều phải cùng Thanh Đại nói chuyện, nàng phải cùng Thanh Đại tạo mối quan hệ, như vậy ngày sau cũng dễ dàng một chút.

Bởi vậy, Tô Đào ngẩng mặt hướng về phía Thanh Đại cười một cái: "Thanh Đại cô nương"

Thanh Đại lại cả kinh đứng tại chỗ.

Đêm qua nàng không nhìn kỹ Tô Đào, chỉ muốn nhanh chóng làm xong xuôi mọi chuyện rồi đi, hiện tại mới xem như thấy rõ bộ dáng Tô Đào.

Thanh Đại không nghĩ đến Tô Đào vậy mà lại sinh đẹp như vậy, nàng kinh ngạc nhìn Tô Đào.

Cô nương trước mắt làn da trắng nõn, hai mắt trong veo, ngũ quan có loại khí chất bức người, xinh đẹp làm cho người ta không thể dời mắt.

Sau một lúc, Thanh Đại mới hồi phục tinh thần, nàng xách hộp đồ ăn đi về phía trước: "Phu nhân, đây là đồ ăn sáng hôm nay."

Tối hôm qua Thanh Đại còn không cảm thấy gì, hiện tại nàng có chút đồng tình với Tô Đào .

Xinh đẹp như vậy, mệnh lại không tốt, phải gả cho Lục Tề xung hỉ, nghĩ đến không bao lâu có thể thành quả phụ, quả nhiên là đáng tiếc .

Bất quá đồng tình thì đồng tình, nàng cũng chỉ ở trong lòng khẽ thở dài một chút.

Nhưng giọng điệu Thanh Đại có chút nhẹ nhàng: "Phu nhân, ngươi cứ dùng bữa, giữa trưa nô tỳ lại đến lấy hộp đồ ăn."

Nói xong, Thanh Đại lấy hộp đồ ăn tối qua rời đi .

Tô Đào cũng không vội vã cùng Thanh Đại giao hảo, nàng vừa tới phủ, vẫn nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

Tô Đào tiếp tục múc nước, sau đó rửa mặt một phen.

Sau khi rửa mặt, Tô Đào mở hộp đồ ăn ra.

Quả nhiên, món ăn so với tối qua đồng dạng, trừ đem cơm đổi thành bánh bao, của Lục Tề vẫn là một chén cháo trắng.

Tô Đào nhíu chặt mi.

Hai bữa liền đều như thế, có lẽ lúc trước Lục Tề cũng chỉ được ăn toàn cháo trắng .

Phải biết Lục Tề vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, thân thể rất kém, Tô Đào chỉ cho Lục Tề ăn cháo, cảm thấy như đang ngược đãi bệnh nhân.

Không nói đến Lục Tề, chính nàng cũng chịu không nổi việc ăn cơm như vậy hơn một tháng kế tiếp.

Nàng phải nghĩ biện pháp.

Bất quá việc này không thể sốt ruột, trước tiê ở trong phủ đứng vững gót chân rồi lại nói.

Đang nghĩ tới, cháo trong chén cũng thấy đáy, Tô Đào cầm chén để qua một bên.

Nàng rũ mắt nhìn Lục Tề.