Chương 38:

Chẳng lẽ là dược tắm có vấn đề gì?

Tô Đào đang muốn hỏi, Lục Tề đã lên tiếng: "Không có gì, chỉ là nhất thời ngây người thôi."

Tô Đào nghe vậy liền yên tâm, chỉ cần không phải thân thể không tốt là được. Mặc xong áo choàng, hai người một đường trở về chính phòng. Lúc này canh giờ cũng không còn sớm, Tô Đào đi qua thăm Lục Tề cũng đến lúc trở về.

Tô Đào đang định mở miệng, một nha hoàn bỗng nhiên vội vàng tiến vào, sắc mặt khẩn trương nói: "Hầu gia, lão phu nhân lại đây!"

Kỳ thật nha hoàn đã nhận được tin tức Đường thị trở về từ vừa nãy, chẳng qua Lục Tề cùng Tô Đào đang ở tịnh thất mới kéo dài đến hiện tại.

Lão phu nhân...

Lục phủ này còn có ai có thể được xưng là lão phu nhân?

Chỉ có thể là mẹ đẻ Lục Tề, Đường thị.

Tô Đào giương mắt nhìn Lục Tề, Đường thị trở về!

Mấy năm trước, sau khi Lục Đức Hải nhiễm bệnh qua đời, Đường thị đã đến chùa Tây Sơn, rất ít khi hồi phủ.

Lúc Lục Tề hôn mê cũng không thấy Đường thị về thăm đến một lần, tại sao bây giờ lại đột nhiên trở về?

Tô Đào lo lắng nhìn Lục Tề.

Động tác cởϊ áσ choàng của Lục Tề ngưng lại, nhưng ngay khắc sau đã hồi phục tinh thần: "Được, ta biết."

Dù chỉ trong một khắc cũng đủ bán đứng nội tâm Lục Tề.

Đáy lòng hắn vẫn để ý Đường thị .

Trong lòng Tô Đào rõ ràng, Đường thị và Lục Tề quan hệ rất phức tạp.

Tô Đào nghĩ Lục Tề chắc chắn sẽ không nguyện ý để người ngoài nhìn thấy một mặt này của hắn, nàng đang định nói với Lục Tề để về phòng mình. Chỉ tiếc là quá chậm, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, Đường thị đã bước vào.

Đường thị mặc một thân đàn sắc khâm tử, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, mặc dù đã có tuổi, nhưng nhìn vào vẫn là một mỹ nhân, mặt mày có thể nhìn ra rất tương tự Lục Tề.

Đường thị giống như không thấy Tô Đào, trực tiếp đến trước mặt Lục Tề.

Lục Tề thì đem áo choàng treo lên giá áo, thanh âm không một tia giao động: "Mẫu thân."

Lại nói tiếp: "Mẫu thân ngồi đi."

Đường thị lạnh như băng nói: "Không cần, ta chỉ đến đây nói vài câu, không cần ngồi."

Vẻn vẹn hai câu, liền có thể nhìn ra tình cảm của đôi mẫu tử này có bao nhiêu mờ nhạt.

Với tình huống này, Tô Đào đi cũng không được, ở cũng xong, chỉ có thể lui vào một bên, tận lực không phát ra bất kỳ động tĩnh nào.

Lục Tề cũng không nói gì, chỉ thản nhiên: "Được."

Đường thị nhìn Lục Tề, ánh mắt kia rất phức tạp, có lạnh lùng, có chán ghét, chỉ duy nhất không có quan tâm.

Như là hận Lục Tề sao không chết đi vậy.Tô Đào ở một bên kinh ngạc. Nàng không có nhìn lầm đi, một mẫu thân sao có thể hận nhi tử đến mức muốn nó chết?

Nàng là người ngoài còn cảm nhận được rõ ràng, Lục Tề thân là con trai của Đường thị, sao có thể không biết.

Ánh mắt Lục Tề không có bất kỳ cảm xúc buồn vui nào, như là đã thành thói quen.

Nội tâm Đường thị rất phức tạp, sau một lúc lâu nàng mới thở dài, nói: "Đệ đệ ngươi là nhất thời hồ đồ mới có thể làm ra loại sự tình này, đến cùng tuổi hắn vẫn còn nhỏ, ngươi làm ca ca, hãy bao dung cho hắn một chút, tha cho hắn lần này đi."

Thì ra Đường thị đến vì Lục Chinh cầu tình. Rất hiển nhiên, Đường thị vừa nhận được tin Lục Tề tỉnh, suốt đêm chạy trở về vì Lục Chinh.

Tô Đào kinh ngạc mở to mắt.

Lục Chinh ném Lục Tề vào sài phòng chờ chết, lại ám chỉ bọn người Lục Đại Lang hại chết Lục Tề. Làm ra những loại chuyện này, vậy mà Đường thị vẫn có thể nói Lục Chinh tuổi còn nhỏ, nhất thời hồ đồ?

Nhất là giọng điệu của Đường thị. Có thể nói lời này như việc đúng lý hợp tình, mở miệng đóng miệng đều vì Lục Chinh, nửa điểm cũng chưa hề bận tâm đến Lục Tề.

Thật sự là bất công quá mức.

Đường thị vừa nói xong, trong phòng nhất thời liền yên tĩnh lại.

Sau một lúc lâu không có tiếng trả lời, Đường thị lại nhịn không được mở miệng: "Lục Tề, mấy năm nay ta chưa bao giờ mở miệng cầu người cái gì, coi như chỉ lần này, ngươi tạm tha cho đệ đệ ngươi một mạng đi."

Có vết xe đổ của bọn người Lục Đại Lang, Đường thị biết Lục Tề thật sự có thù tất báo, nếu như nàng không đến cầu tình, Lục Chinh có thể giữ được mệnh hay không vẫn khó nói.

Đường thị nhìn Lục Tề. Nàng không ngờ đến hài tử gầy yếu, hèn mọn năm đó có một ngày sẽ trưởng thành đến trình độ hung ác, nham hiểm như này.

Nàng chỉ nhìn Lục Tề một chút cũng chán ghét, nhưng hiện tại vì Lục Chinh, nàng chỉ có thể đến đây thỉnh cầu Lục Tề.

Hồi lâu, Lục Tề mới mở miệng: "Được."

Nghe lời nói của Lục Tề, Đường thị mới nhẹ nhàng thở ra.

Nàng biết Lục Tề là người giữ chữ tín, bây giờ nếu Lục Tề đã hứa hẹn, Đường thị cũng không còn lo lắng, một khắc cũng không dừng lại, trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi.

Toàn bộ trong quá trình, cũng không hỏi qua Lục Tề một câu. Không hỏi hắn đã tỉnh lại lúc nào, càng không hỏi thân thể hắn ra sao. Phảng phất như Lục Tề không hề tồn tại.

Tô Đào mím chặt môi, nàng nghi ngờ Đường thị thật sự là mẫu thân của Lục Tề sao? Nhưng có thể nhìn thấy Đường thị và Lục Tề mặt mày có chút tương tự nhau, Đường thị chính là mẫu thân của Lục Tề.

Một lúc, Lục Tề rốt cuộc ngẩng đầu lên.