Chương 47: Đáng lý ra tất cả đều là của nàng

Tô Đào nói: "Tức phụ cũng không biết, ta gả qua xung hỉ, mỗi ngày đều chiếu cố hầu gia, bỗng nhiên một ngày hầu gia tỉnh lại, thái y đều nói hầu gia phúc lớn mạng lớn, tai qua nạn khỏi."

Lý do này của Tô Đào cũng không giả, nàng xác thật không biết vì sao Lục Tề tỉnh lại.

Cho nên biểu tình này của nàng, nhìn qua làm cho người ta mười phần tin tưởng.

Vệ phu nhân cũng không rõ Tô Đào nói thật hay giả, đành phải nói: "Đúng là phu nhân người số mệnh tốt; mới gả qua xung hỉ không lâu, hầu gia liền tỉnh lại ."

Lời này của Vệ phu nhân nói xong liền có thật nhiều người phụ họa theo.

Lần xung hỉ này quả thật có chút huyền diệu, nói không chừng Lục Tề thật sự là vì Tô Đào nên mới tỉnh lại.

Sau đó lại có vài người hỏi Tô Đào mấy vấn đề, Tô Đào đều trả lời cẩn thận.

Nàng bên này tiến hành mười phần thuận lợi. Lục Tề bên kia cũng thế.

Bên trong tiền điện, một đám đại thần đang nâng ly cạn chén.

Hoàng thượng còn khuyên Lục Tề uống ít rượu, nói hắn thân thể vừa khỏe, không thích hợp uống quá nhiều.

Lục Tề tất nhiên vui mừng nói: "Đa tạ hoàng thượng thay thần suy nghĩ."

Nhất phái quân thần trung tâm.

Phảng phất như hai người đều không thấy sóng ngầm đang ầm ầm cuộn chảy bên dưới.

Lục Tề cùng hoàng thượng đã như thế, một bên đại thần càng ra sức phối hợp.

Một hồi yến hội tiến hành vô cùng thuận lợi.

Lục Tề lại uống một ly rượu.

Hoàng thượng trong thời gian ngắn sẽ không có động tĩnh gì, trong lòng hắn rõ ràng.

Chẳng qua, không biết Tô Đào bên kia thế nào .

Thật vất vả yến hội mới kết thúc, Lục Tề được thái giám dẫn đến cửa cung lên trên xe ngựa.

Lúc hắn lên xe ngựa Tô Đào còn chưa trở lại, đợi qua một chén trà, Tô Đào mới lên xe.

Nàng vừa nhìn thấy Lục Tề liền hỏi: "Hầu gia, ngài bên kia thế nào?"

Lục Tề lắc đầu: "Không có gì, nàng không cần lo lắng."

Tô Đào thở ra một hơi, vậy là tốt rồi.

Lục Tề lại hỏi Tô Đào: "Còn nàng?"

Tô Đào ngồi trên đệm mềm"Rất tốt, một chút sai lầm cũng không có!"

Hôm nay nàng biểu hiện có thể nói là hết sức tốt.

Về Tĩnh Viễn Hầu còn một đoạn đường, hai người cũng không thể không nói lời nào, Tô Đào liền nhặt chút chuyện tối nay nói cho Lục Tề.

Nàng nói với Lục Tề những câu hỏi của phu nhân kia, sau đó lại nhắc đến đồ ăn trên yến hội: "Ngự Thiện phòng làm điểm tâm rất ngon, thϊếp ăn vài khối, cũng có chút không kìm được."

Món ăn trong cung làm rất tốt. Nhất là điểm tâm, ngọt mà không ngán, quả thực ăn ngon cực kì .

So với đầu bếp trong phủ còn ngon hơn, nàng có chút muốn gói một phần mang về .

Đôi mắt Tô Đào sáng ngời trong suốt nói về điểm tâm. Lục Tề vừa thấy liền biết Tô Đào không có lo lắng, bằng không làm sao có tâm trạng nhớ thương đồ ăn.

Xem ra là hắn lo lắng vô ích.

Lục Tề nghe Tô Đào nói. Hắn nghĩ có thể để Lương Nguyên đi hỏi, hôm nay là vị đầu bếp nào trong cung làm đồ ăn, đến lúc đó mời vào trong phủ.

. . .

Xe ngựa Tĩnh Viễn Hầu một đường chạy về phủ.

Dân chúng hai bên đường nhận ra dấu hiệu của hầu phủ, đều chỉ vào xe ngựa thì thầm: "Đó chẳng phải là xe ngựa của Tĩnh Viễn Hầu phủ sao?"

Có người tin tức tinh thông nói: "Đúng vậy, đây là hầu gia tỉnh lại, hoàng thượng cảm thấy vui mừng, hôm nay cố ý bố trí yến tiệc trong cung mời Hầu gia cùng Hầu phu nhân tiến cung dự tiệc."

Còn có người phụ họa nói: "Ta còn nghe nói , có người nhìn thấy Hầu gia với Hầu phu nhân từ trong phủ đi ra."

Lục Tề tỉnh lại chính là tin tức lớn nhất trong kinh lớn, hôm nay Lục Tề lại lộ mặt. Mọi người đương nhiên bàn tàn về Lục Tề, đồng thời cũng hiếu kì với Tô Đào.

Bọn họ còn nhớ chuyện ngày đó Tô Đào gả qua xung hỉ. Lúc ấy bọn họ đều cảm thấy mệnh Tô Đào đúng là không tốt, gả cho một người chết để xung hỉ.

Không ngờ chỉ ngắn ngủi hơn một tháng, Lục Tề lại tỉnh dậy.

Người xưa có câu phúc họa tương y*, quả thật không sai.

*Phúc họa tương y: Phúc họa nương tựa vào nhau

Hiện tại, việc xung hỉ này không những không phải tai họa, ngược lại là chuyện vui, vị Hầu phu nhân này mệnh thật tốt, phúc khí đều ở quanh!

Tất cả mọi người đều phụ họa gật đầu, ai có thể nghĩ tới Lục Tề sẽ tỉnh dậy chứ, đây chính là vận mệnh đã định .

Tô Dao một bên nghe lời này, sắc mặt càng âm trầm. Nhất là nghe khi mọi người khen Tô Đào, sắc mặt nàng ta càng xanh mét.

Nha hoàn nhìn thần sắc Tô Dao, sợ hãi thất kinh, sớm biết vậy hôm nay không cùng cô nương đi dạo phố thì tốt rồi, bằng không làm sao nghe được những lời này.

Tô Dao siết chặt lòng bàn tay, móng tay ghim sâu vào da thịt.

Nàng nhìn về phía xe ngựa biến mất. Trong xe ngựa kia, là Lục Tề ngồi cùng Tô Đào.

Lục Tề là ai?

Chính là trọng thần của Đại Chu a!

Nhân vật như vậy, tỉnh dậy không những không hưu Tô Đào, còn đồng ý để Tô Đào làm phu nhân của hắn?

Tô Dao cảm thấy không thể tin được, nhưng nghe người xung quanh thảo luận, nàng biết đây là sự thật.

Chuyện Lục Tề tỉnh dậy ầm ĩ rất lớn, có thể nói toàn kinh thành đều biết. Tô phủ tất nhiên cũng biết tin này trước tiên.

Bất quá mọi thứ chưa minh bạch, cũng không ai dám vào Tĩnh Viễn Hầu hỏi thăm.

Tô phủ lợi dụng Tô Đào, thừa dịp Lục Tề hôn mê làm chủ để Tô Đào gả qua xung hỉ .

Dựa vào gia thế Tô phủ, mọi người chỉ cảm thấy sợ hãi.

Sợ Lục Tề sau này sẽ tìm Tô phủ tính sổ, bằng không dựa vào tính tình Tô phủ, đã thấy sang bắt quàng làm họ.

Nhưng hôm nay Lục Tề lại mang theo Tô Đào tiến cung, thật sự nói lên Lục Tề chấp thuận cho Tô Đào làm phu nhân của hắn .

Tô Dao nghĩ đến đây, chỉ cảm thấy tức đến phun máu.

Vị trí phu nhân này, vốn là nàng!!

Ngày đó Lục phủ rõ ràng định để nàng gả qua xung hỉ .

Đều do Tô Đào...

Tô Dao hận đến mức phát điên, hết thảy những thứ này vốn nên là của nàng!!!!