Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thay Tỷ Tỷ Gả Cho Tỷ Phu Bệnh Kiều

Chương 25

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong viện, A Tứ biết được tin tức Lâm Mộng Thu tới từ trong miệng thị vệ, sắc mặt hắn ta hơi cổ quái.

Đêm qua hắn ta chờ Thế tử ngay tại bên ngoài tân phòng, dĩ nhiên từ trong động tĩnh đã biết Thế tử có ra tay, hơn nữa sau khi Thế tử trở về viện tâm tình rất kém, vì thế mà còn phạt người, dù nghĩ như thế nào cũng đều không thoát khỏi liên quan với vị Thế tử phi này.

A Tứ vốn tưởng rằng, vị Thế tử phi này bị dạy dỗ chắc hẳn sẽ an phận một thời gian, ai có thể ngờ mới hôm nay mà đã tìm tới cửa.

“Gia, Thế tử phi đến, ở ngoài viện, nói là muốn thăm ngài.”

Thẩm Triệt lật xem tờ giấy trong tay, Viên Thành là đội trưởng đội quân thân vệ, cũng là thân tín đắc lực nhất của hắn, sáng sớm đã đưa tin tức liên quan đến Lâm Mộng Viện tới.

Lâm Mộng Viện năm nay mười bảy, năm tuổi học vỡ lòng bảy tuổi được ma ma dạy một số quy củ lễ nghi.

Bình thường thế gia vọng tộc mới có thể mời được ma ma xuất cung, thật ra Lâm gia vì để giáo dưỡng nữ nhi này đã tốn không ít tâm tư.

Nếu Trần Dung đã thay hắn chọn một hôn sự tốt như vậy, đương nhiên hắn sẽ không thể phụ ý tốt của vị kế mẫu này.

Nghe xong lời của A Tứ, mắt của hắn vừa đúng đọc đến cuối thư, "Tính cách nhu nhược sợ máu."

Nhớ tới bộ dạng của nữ tử đêm qua, trong mắt Thẩm Triệt hiện lên một tia buồn cười.

Hắn đã cảnh cáo nàng, bảo rằng nàng chớ động tâm tư có ý đồ gì đó, nếu như nàng không nghe cảnh cáo, vậy thì cần để nàng phải nhớ lâu hơn.

“Ngươi vừa đến hậu viện." Thẩm Triệt không nói gì tới việc gặp Lâm Mộng Thu, mà lại còn nhắc tới chuyện khác.

Chuyện này khiến cho cả người A Tứ phát run chớp mắt đã quỳ xuống, "Gia, nô tài tự tiện chủ trương kính xin gia hãy xử phạt.”

A Tứ là một người mềm lòng, ngày thường Thẩm Triệt phạt người, nếu người không phạm phải tội ác tày trời thì hắn ta đều lén lút quan tâm một hai, có thể không chết thì hãy chết ít đi mấy người, vậy cũng có thể làm cho thanh danh của gia tốt hơn một chút.

Hắn ta luôn cho rằng chuyện mình làm thần không biết quỷ không hay, sẽ không bị Thẩm Triệt phát hiện, tiểu đồng chuẩn bị thảo dược bị đánh đêm qua, hắn ta cũng lén lút đi xem, vừa nãy có đi đưa thuốc, chỉ nghe đến hậu viện hắn ta đã lập tức hiểu ngay.

Dĩ nhiên Thế tử đã biết.

Không, có lẽ, Thế tử vẫn luôn biết, chỉ là lười vạch trần hắn ta.

Khuôn phép của Thế tử luôn luôn là người cầu tình thì phạt chung, bao che là cùng tội.

Hơn nữa hắn ta còn là người hầu bên cạnh Thế tử, hắn ta dẫn đầu không tuân thủ khuôn phép, thật sự đúng là đang đánh vào mặt Thẩm Triệt.

Rõ ràng là đầu xuân, nhưng A Tứ lại cảm nhận được mồ hôi không ngừng nhỏ xuống, rất nhanh sau lưng hắn ta đã ướt đẫm, trán dán sát mặt đất, cả người gần như đã quỳ rạp trên mặt đất, không dám cầu xin nửa câu tha thứ.

Trong phòng yên tĩnh không tiếng động, qua hồi lâu mới nghe được người trên đầu nhàn nhạt nói: "Nếu còn có lần sau, thì tự mình đến chỗ A Viên chịu phạt, hiện giờ đi xử trí người nọ trước đi.”

“Vâng.”

Lâm Mộng Thu an tĩnh đứng bên ngoài viện, toàn thân váy đỏ càng tôn lên dáng người tinh tế mềm mại của nàng, nhìn xa xa ở giữa tùng trúc này giống như một đóa đỗ quyên đỏ rực, xinh đẹp như một bức tranh.
« Chương TrướcChương Tiếp »