Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thay Tỷ Tỷ Gả Cho Tỷ Phu Bệnh Kiều

Chương 28: Thế tử không giữ đồ vật không rõ lai lịch

« Chương TrướcChương Tiếp »
A Tứ phục hồi tinh thần lại, phất tay cho thị vệ lôi người trên mặt đất đi.

Kẻ cả người đầy máu này là kẻ trộm muốn ăn cắp công văn của Thế tử mới bắt được ngày hôm trước, chứ không phải là tiểu tư phạm sai lầm đêm qua, vừa nãy hắn ta đã ném tiểu tư đó ra ngoài từ cửa sau.

Trước khi rời phủ, A Tứ còn trả cho hắn ta lương tháng, chắc là có thể giữ lại được mạng sống.

Tính tình Thế tử thô bạo, âm trầm bất định, hôm nay coi như tiểu tư đó đã gặp may mắn, sự bực tức của Thế tử đều đặt lên người Thế tử phi nên mới không rảnh quản hắn ta.

A Tứ thấy bóng lưng Lâm Mộng Thu đã đi xa mà vẫn còn một câu "Thế tử không giữ đồ vật không rõ lai lịch" hắn ta chưa kịp nói, nhưng đồ cũng đã ở đây nên hắn ta đành phải mang hộp thức ăn trở về sân viện.

Trong thư phòng, Thẩm Triệt đã gấp thư lại, qua vài ngày nữa là Thiên Thu yến và cũng là sinh nhật của Hoàng hậu, hắn là cháu ruột của Hoàng hậu nên nhất định phải chuẩn bị quà mừng, đến lúc đó còn phải vào cung chúc thọ.

Hai năm trước Thẩm Triệt lập được chiến công hiển hách trên chiến trường, ngoại trừ là Thế tử Nam Dương Vương hắn còn được ngự phong Trấn Tây tướng quân, là tướng quân trẻ tuổi nhất vương triều.

Sau khi xảy ra chuyện, hắn không thích nơi nhiều người nên bệ hạ đã gộp Đại Lý Tự vào phủ, tất cả những vụ án thẩm không ra tra không được đều giao cho hắn, thủ đoạn của hắn độc ác ghê rợn khiến cho tất cả mọi người nghe thấy đã sợ mất mật, nên rước về không ít kẻ thù.

Hắn giống như lưỡi dao sắc bén khát máu trong bóng tối, bình thường hiếm khi xuất hiện trước mặt người khác, nhưng Hoàng hậu có thể diện rất lớn nên mới có thể khiến hắn phá lệ, hắn cũng tuyệt đối sẽ không để cho kẻ có tâm xáo trộn Thiên Thu Yến.

"Gia, Thế tử phi đã đi rồi."

Thẩm Triệt nhướng đuôi mắt: "Khóc hay bất tỉnh?"

Tưởng tượng ra vẻ mặt của Lâm Mộng Thu, Thẩm Triệt cười nhạo một tiếng, quý nữ kiêu ngạo như nàng nhất định chưa từng thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy thú vị.

Sớm biết vậy hắn nên đi nhìn xem, bỏ lỡ một vở kịch hay.

A Tứ rụt cổ liếʍ liếʍ môi dưới, "Đều, đều không phải..."

"Vậy là điên rồi à? Nếu thật sự không thể chịu đựng được sợ hãi thì cũng chẳng thú vị." Hắn ngắm nghía cán bút trên tay, gương mặt có vài phần phiền chán.

Nhưng không ngờ A Tứ lại lắc đầu, "Cũng, cũng không phải phát điên, Thế tử phi nhìn thấy người chết kia, không khóc cũng không ngất, thậm chí còn...... còn nở nụ cười."
« Chương TrướcChương Tiếp »