Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thay Tỷ Tỷ Gả Cho Tỷ Phu Bệnh Kiều

Chương 36: Lại mặt

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm sau nàng dậy rất sớm, hôm nay lại mặt nên không cần đi thỉnh an, mặc y phục xong nàng được Thẩm Thiếu Nghi hộ tống xuất phát từ vương phủ.

Lâm gia không cách xa, nên không lâu lắm xe ngựa đã chậm rãi ngừng lại, Thẩm Thiếu Nghi ở bên cạnh xe ngựa nói: "Mời tẩu tẩu xuống xe."

Nàng còn đang lan man suy nghĩ một lát gặp phụ mẫu thì phải nói gì, không ngờ lại đến nhanh như vậy, nàng vội vàng điều chỉnh biểu tình rồi bước ra ngoài, phòng ngừa bị người ta nhìn thấy mặt nên hôm nay ra cửa nàng đã lấy lý do trời lạnh để cố ý đội mũ che mặt.

Bên ngoài Thẩm Thiếu Nghi cũng đã sửa sang lại dáng vẻ, đưa tay ra khiêm tốn lễ độ cười với nàng, muốn đỡ nàng xuống xe ngựa.

Lâm Mộng Thu có chuyện trong lòng nên lúc xuống xe ngựa không suy nghĩ nhiều, trực tiếp lướt qua Thẩm Thiếu Nghi, đưa tay cho Lục Phất.

Khi bước xuống đất, nhìn thấy Thẩm Thiếu Nghi xấu hổ rút tay về thì nàng mới phản ứng lại, hắn ta muốn đỡ nàng.

Lâm Mộng Thu không nghĩ nhiều mà chỉ cảm thấy hơi không thích hợp, thấy hắn ta xấu hổ nàng còn nhẹ giọng nói câu đa tạ nhị đệ, sau đó bước vào Lâm phủ chưa từng dừng lại.

Lúc phản ứng lại mới phát giác có chỗ nào đó không đúng, quan hệ của bọn họ là thúc tẩu, hôm nay còn là ngày nàng lại mặt, nếu như thân mật trước mặt mọi người như thế thì người bên ngoài sẽ nghĩ thế nào?

Người Lâm gia nghĩ thế nào thì nàng chẳng thèm để ý, nhưng nếu như truyền về vương phủ, bị Lão thái phi hoặc Thế tử biết, thì lại nghĩ nàng thế nào?

Chỉ cần nghĩ đến khả năng này, Lâm Mộng Thu nghĩ lại mà sợ, nàng vô thức quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy Thẩm Thiếu Nghi đang thu xếp xe ngựa và lễ vật cùng với quản sự Lâm gia, không có gì bất ổn.

Chẳng lẽ nàng đã nghĩ nhiều?

Lục Phất thấy nàng không nhúc nhích, nhẹ giọng gọi một câu, Lâm Mộng Thu mới hồi phục tinh thần, dẫn người đến sân viện của Tống thị.

Trong lúc đó, hạ nhân nhìn thấy nàng đều dừng chân lại cung kính hành lễ, lời nói cũng không có nửa phần lộn xộn.

Thủ đoạn vị mẫu thân này của nàng quả thật rất tốt, nàng còn tưởng rằng hôm nay có thể xem được một vở kịch hay, không ngờ Lâm phủ lại giống như không hề xảy ra chuyện gì, nên nàng chỉ có thể ổn định tâm tình tiếp tục bước về phía trước, nhưng nàng cũng phát hiện một chi tiết, đi cả đường, hình như nha hoàn hạ nhân đều rất xa lạ.

Chẳng lẽ Tống thị đã thay đổi toàn bộ người trong phủ?

Vừa nghĩ vậy, nàng đã bước vào sân viện của Tống thị.

Giờ đây Tống thị đang ngồi ngay ngắn ở phía trên, thấy nàng đi vào, trong mắt bà ta hiện lên ý hận, nhưng cũng chỉ thoáng qua rồi biến mất, lúc ngẩng đầu lên trong mắt bà ta đã ngấn đầy lệ, đứng dậy nghênh đón nàng.
« Chương TrướcChương Tiếp »