Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thay Tỷ Tỷ Gả Cho Tỷ Phu Bệnh Kiều

Chương 47: Lên núi đao xuống biển lửa vì phu quân

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Triệt đang nghĩ nên dùng cách nào để gϊếŧ nàng mà không làm tay hắn bẩn, nếu không thì cắt đầu lưỡi của nàng, để tránh cho nàng lại nhanh mồm nhanh miệng dùng lời quỷ quái đi đầu độc.

Nhưng hắn chỉ vừa mới nghĩ như thế, thì nữ tử trước mắt đang lắc lư đầu lại một lần nữa ngoan ngoãn ngước đầu lên, chăm chú nhìn hắn: "Ta đi, chỉ cần là thế tử nói, cho dù làm gì ta cũng sẽ làm hết."

Nếu không có hắn, nàng đã chết từ năm mười hai tuổi ấy, mạng của nàng vốn là hắn cho, mỗi một ngày sau này đều là do nàng trộm được.

Không những nàng sống lại một đời mà còn được gả cho hắn, gặp được người luôn tâm tâm niệm niệm, nếu như người khác muốn nàng chết thì nhất định nàng không cam lòng, nhưng bởi vì là hắn, cho nên có chết nàng cũng không chút do dự.

Giọng Lâm Mộng Thu khe khẽ dịu dàng, mang theo ngữ điệu của vùng ngô nông Giang Nam, giống như tơ tằm mềm mại dù quấn không chết người nhưng lại có thể từng chút một quấn chặt người.

Thẩm Triệt chợt ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng, muốn từ bên trong nhìn thấy sự hốt hoảng và lung lay của nàng, nhưng thứ nhìn thấy được chỉ là bóng hình của hắn.

Đôi mắt hạnh xinh đẹp kia của nàng vừa trong veo sáng rực lại nóng bỏng, thẳng thừng đối diện mắt hắn, không có chút sợ sệt hay né tránh nào.

Ánh mắt như thế, vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, mặc dù có giả vờ, hắn cũng thừa nhận rằng nàng diễn rất tốt.

Một người thú vị như vậy, gϊếŧ lúc này chẳng phải sẽ ít vui thú hơn sao, ý cười bên môi Thẩm Triệt không nhịn được càng rộng hơn.

Trái lại hắn muốn nhìn xem, nàng có thể giả vờ đến bao giờ.

Lâm Mộng Thu thấy Thẩm Triệt cười, hơi nghĩ không ra, lời của nàng buồn cười đến vậy à? Nàng đã dốc hết toàn lực để bắt chước cách nói chuyện của tỷ tỷ, chẳng lẽ vẫn không giống ư?!

Nếu như là chính nàng, nhất định sẽ nhào qua biểu hiện lòng trung thành, đừng nói là cái chết, dù có lên núi đao xuống biển lửa vì phu quân, chết vạn lần cũng không chối từ!

Suy nghĩ thêm một lúc nàng lại hiên ngang lẫm liệt tiếp tục nói: "Chỉ cần thế tử muốn, hiện giờ thϊếp thân sẽ chịu chết như mong muốn của ngài."

"Trước tiên khoan đã, ta đổi ý rồi. Nghe tổ mẫu nói, ngươi rất muốn hầu hạ ta?"

Lâm Mộng Thu chớp chớp mắt nhìn, có ý gì?

Không muốn nàng lấy cái chết để tỏ rõ chủ trương nữa? T

uy rằng không hiểu vì sao sự việc lại biến hóa nhanh như thế, nhưng nàng vẫn lúng túng gật đầu.

Sau đó lại nghe Thẩm Triệt cười mỉa mai nói: "Vậy thì để ta xem, ngươi có những bản lĩnh hầu hạ người khác nào."

Lâm Mộng Thu: "...?"

Khoan đã, phu quân! Hầu hạ mà ta nói và hầu hạ trong lời ngài là cùng một loại sao?!
« Chương TrướcChương Tiếp »