Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thay Tỷ Tỷ Gả Cho Tỷ Phu Bệnh Kiều

Chương 49: Có thể giả vờ diễn xuất mà còn giỏi cám dỗ người khác

« Chương TrướcChương Tiếp »
Giao lĩnh của cái áo bông nhỏ của nàng hơi thấp, vừa vặn lộ ra một nửa chiếc cổ thon dài trắng nõn, giờ phút này nó cũng ửng hồng nhàn nhạt giống như đôi gò má, đặc biệt thấy rõ vết thương đã kết vảy.

Lâm Mộng Thu nhất thời không biết nên ném hay là làm thế nào, khuôn mặt sốt ruột lại càng đỏ hơn, trên trán còn rịn mồ hôi.

Vội vội vàng vàng phủ nhận: "Thϊếp thân không phải... không có…”

Tuy rằng giọng lộ ra chút thiết tha nhưng lại mềm mại, cộng thêm cặp mắt ngây thơ vô tội kia của nàng, sợ là chính nàng cũng không biết, giờ phút này nàng mê người biết bao.

Ánh mắt u ám của Thẩm Triệt hơi đỏ lên, nén giận nhìn chằm chằm mặt nàng, hồi lâu sau cười lạnh một tiếng, nữ nhân này không chỉ có thể giả vờ diễn xuất mà còn giỏi cám dỗ người khác.

Vậy để hắn nhìn xem, nàng có thể giả bộ đến khi nào.

"Ném đi, lại đây."

Lâm Mộng Thu lúng túng gật đầu, nghe lời đặt tấm gỗ sang một bên, nhanh chóng bước đến cạnh xe lăn, quỳ gối khom người, không chớp mắt cởϊ áσ cởi dây lưng cho Thẩm Triệt.

Tuy rằng Tống thị thiên vị, những chuyện cơm áo cũng chưa để nàng tủi thân dù nửa phần, đương nhiên nàng cũng được nuông chiều từ bé, chỉ là sau khi xảy ra chuyện không may, nàng trở nên đa nghi nhạy cảm, có một khoảng thời gian nàng không cho ai tới gần ngoại trừ đại phu và Hồng Hạnh.

Nếu như không có Hồng Hạnh bên cạnh thì nàng sẽ tự mình mặc y phục xử lý những việc vặt, giờ phút này nàng vô cùng vui mừng khi tự thân mình học được những thứ này, mới không mất mặt trước Thẩm Triệt.

Nhưng hiện tại hai người dựa vào gần như thế, khiến nàng có một loại ảo giác được hơi thở của hắn vây quanh, hơi thở vừa nồng đậm lại lạnh lẽo, còn có hương thơm thảo dược nhàn nhạt.

Hu hu hu, thật hạnh phúc, nàng cởϊ áσ cho phu quân, lại còn cách phu quân gần đến vậy, không phải nàng đang nằm mơ chứ, thật muốn véo mình một cái xem có bị đau hay không.

Thẩm Triệt đang chờ động tác tiếp theo của nàng, nhưng không ngờ nàng lại dừng sau khi tháo dây đai.

Ừm? Lại đang đùa giỡn cái gì?

Lạt mềm buộc chặt?

Thật phiền phức.

Hắn chán ghét Trần Dung, cũng biết từ khi bà ta gả vào vương phủ đã hướng tới thân phận vương phi, bà ta không chỉ rình mò vị trí vương phi, còn mơ mộng hão huyền để nhi tử của bà ta làm thế tử.

Thậm chí đôi chân này của hắn, không nhiều thì ít cũng có dính dáng tới bà ta, nhưng bà ta không phải kẻ đầu tiêu, hắn không chỉ muốn tính mạng Trần Dung mà còn muốn bắt được chủ mưu, khiến cho mỗi người nếm thử mùi vị của địa ngục.

Lâm gia do Trần Dung tự mình chọn lựa, chắc hẳn trước khi vào phủ cũng đã cấu kết với Trần Dung, đương nhiên hắn cũng cực kỳ chán ghét.

Thẩm Triệt làm việc trước sau như một, thà gϊếŧ lầm còn hơn bỏ sót, hiển nhiên cũng chẳng thèm để ý xem nữ tử này có vô tội hay không.
« Chương TrướcChương Tiếp »