Chương 8

Ở khoảnh khắc đầu dao nhọn hoắt chạm tới tóc của cậu. Thiếu niên liền chống hai tay xuống đất, chân bên phải làm trụ, chân trái lấy đà tung cú đá ngược một trăm tám mươi độ bẻ cong người ra sau hướng về phía mặt của cô ta mà nhắm tới dứt khoát giáng xuống.

Cô ta kinh ngạc nhìn lên, không ngờ được rằng tên này lại có thể làm được như vậy. Không kịp tránh rồi.

Rầm..

Khuôn mặt của Lin ăn trọn cú đá mạnh mẽ ấy khiến cho cô ta choáng váng bay ra xa hàng trăm mét. Cảm giác như xương mũi của cô ả đã bị gãy răng rắc phía bên trong rồi thì phải. Lin nhíu mày, cơn đau nhói tê tái ập tới, ả nhổ ra ngoài một ngụm máu tươi rồi lấy tay lau vết máu còn sót lại nơi khoé môi. Sau đó ả đứng thẳng dậy, hai tay cầm hai khẩu súng nục thi nhau bóp cò.

Bằng..

Bằng..

Bằng..

Tốc độ của viên đạn nhanh như chớp tiến thẳng về phía cậu. Thiếu niên kia ánh mắt sắc bén lạnh lẽo lướt qua một cái, thân thủ nhanh nhẹn liền né tránh loạt đạn tử thần kia.

Đạn thì nhanh đấy.

Nhưng tốc độ của cậu ta còn nhanh hơn.

Cậu thiếu niên lướt nhanh như chớp rồi đứng lại. Chỉ thấy rằng, trong mắt của Lin đã không thấy bóng dáng cậu đâu.

Lin kinh ngạc đảo mắt, không thể nào, không thể nào.

"Có thể đấy."

Tiếng nói trầm ấm lạnh lẽo giống như đọc được suy nghĩ vang lên phía sau của cô ta, khiến cho cô ta đứng hình không động đậy. Tròng mắt cô ta liếc sang bên cạnh, sát khí của kẻ đằng sau giống như đang khủng bố nội tâm của ả.

Cậu thiếu niên xuất hiện như bóng ma trong tay cầm cây của cái kẹo mυ"ŧ dí thẳng vào tâm não của Lin. Rốt cuộc thì người phụ nữ này chỉ hơn tên đàn ông kia vài bậc, cũng không có tiềm năng gì nhiều.

Thật thất vọng.

Ánh mắt cậu thiếu niên ánh lên tia nhàm chán.

Mistress giao nhiệm vụ này chỉ khiến cho cậu ta và Bướm Đêm tốn thì giờ di chuyển từ Las Vegas tới Los Angeles thôi, cậu ta còn tưởng rằng có thể kiếm được kẻ mạnh chút.

Cắt đứt dòng suy nghĩ, cậu thiếu niên chuẩn bị chấm dứt kẻ trước mắt.

Nhưng đột nhiên, một viên đạn từ đâu tới nhắm vào đầu cậu bay thẳng. Thiếu niên liếc mắt, thân thể lộn ngược ra sau một trăm tám mươi độ né tránh. Lin cũng nhân cơ hội ấy quay người lại, trên tay cầm khẩu súng nục bạc nhắm chuẩn xác vào trán cậu bắn.

Bằng..

Ở khoảnh cách gần như vậy, kẻ này dù có nhanh tới mức nào đều cũng không thể né tránh được. Ánh mắt Lin loé lên tia đắc ý.

Bây giờ thì mày hết đường tránh rồi nhé, thằng nhóc.

Cậu thiếu niên nhìn sang, lại thêm một viên đạn nữa thẳng tắp nhắm về phía trán của cậu mà bay tới. Thiếu niên mở to mắt, phải chết rồi à?

Ở khoảnh khắc viên đạn còn cách trán cậu một centimet nữa, cánh tay của thiếu niên đột ngột giống như có thứ gì đó quấn lấy, dứt khoát kéo cả thân thể cậu sang bên cạnh né viên đạn một cách hoàn mỹ đến kì dị. Thiếu niên bất ngờ chưa kịp phản ứng gì thì đã cảm nhận được cả người lao sấp mặt xuống dưới đất, ngã nhào về phía trước.

"Cái gì thế?"

Thiếu niên vừa cất tiếng nói vừa ngồi dậy.

Bên này, Lin chợt sửng sốt đứng hình.

Không.. không thể?

Tình huống này là như nào?

Làm sao tên nhóc đó có thể né được viên đạn ở khoảng cách gần tới như vậy được?

Trong lúc Lin vẫn còn đang bàng hoàng, bên này cậu thiếu niên đã đứng dậy, ánh mắt liếc về phía Mavis. Cậu ta biết rằng người có thể làm ra loại chuyện kì ảo như này chỉ có thể là Bướm Đêm. Siêu năng lực của cô ấy không thể nào là làm cho người ta hết bất ngờ được. Thiếu niên thu lại tầm mắt, nhếch miệng cười một cái rồi phủi bụi bẩn trên người, cậu ta ban nãy đã quá chủ quan rồi, người phụ nữ tóc ngắn kia đúng là có tiềm năng thật.

Nào, bắt đầu lại thôi.

Ánh mắt cậu ta xuất hiện tia phấn khích nhìn về phía Lin, khiến cho Lin đang bàng hoàng liếc sang. Cô ta nhanh chóng thu lại tâm tư, mồ hôi hột chảy ra, kẻ này.. thật sự rất khó nhằn.

Bên khác, David Jane đứng trước mặt của Mavis đang nhìn thẳng, bà ta chính là kẻ ban nãy bắn viên đạn để phá đám cuộc chiến giữa hai con người kia. Bà ta biết rõ năng lực của Lin, cô ả chỉ kém tốc độ so với Robert, còn về thực chiến, tấn công phòng thủ đều rất xuất sắc. Nhưng có vẻ so với tên nhóc con mặt búng ra sữa kia thì Lin chả là cái thá gì thì phải.

Jane nhếch miệng, bà ta nhìn đôi mắt màu tím sáng như viên ngọc của người phụ nữ trước mặt. Bướm Đêm-cái tên mà bà chỉ nghe được nhưng không thể điều tra ra được là kẻ nào, lũ cảnh sát biết còn ít hơn cả bà ta.

Chỉ biết rằng chi nhánh tổ chức bên Las Vegas của ả điều tra ra được đặc điểm nhận biết của Bướm Đêm là có đôi mắt tím kì dị, ngoài ra còn có xuất hiện những con bướm màu tím đến ghê rợn xung quanh nơi cô ta xuất hiện.

Nụ cười của David Jane càng quỷ dị, không biết anh trai bà khi nghe rằng bà đã bắt gặp được nữ nhân này sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ? Phấn khích chăng?

Mavis đứng yên một chỗ, ánh mắt to long lanh mở ra nhìn về phía cậu thiếu niên kia, rồi cô lại thu lại tầm mắt nhìn lên chú bướm trên tay mình một cách nâng niu dịu dàng. Cô chẳng hề để ý gì đến David Jane với nụ cười quỷ dị trước mặt, môi cô mỉm cười thật nhẹ rồi nhìn sủng vật trên ngón tay.

Chỉ thấy rằng, David Jane giơ bàn tay đeo đầy trang sức lên mở dãn ra hướng về phía Mavis, ánh mắt sắc lẹm với nụ cười quỷ dị càng ngày càng rõ nét hơn trên khuôn mặt của bà ta.

Bướm Đêm xinh đẹp..

Xứng đáng để chết.