Chương 3: Lần đầu kết hợp (H)

Đầu óc Trần Dương trống rỗng, rất lâu vẫn chưa tiêu hóa được tin này.

Trần Dương ngẩn người một hồi lâu rồi mới lắp bắp hỏi: “Anh, không phải anh, nghe nhầm đó chứ..”

Trần Linh tựa như cuối cùng cũng tìm được một nơi để phát tiết, đột nhiên bật khóc, cậu ta ôm lấy chân Trần Dương vừa khóc vừa nói: “Anh, anh ơi! Em không gả đi được đâu… Em thật sự không gả đi được đâu… Anh ơi cứu em với…”

“Đây là… chuyện… gì vậy….” Trần Dương khó khăn mở miệng nói vài từ.

Trần Linh khóc nức nở: “Anh ấy nói… anh ấy nói đợi em thành niên rồi sẽ quay lại đón em… Không cần phải ghép đôi… Sẽ đón em đi luôn…”

“Nhưng mà… nhưng mà.. tại sao vậy! Rõ ràng chỉ còn nửa năm nữa thôi mà! Rõ ràng chỉ cần đợi tiếp là được mà…”

“Anh ấy? Anh ấy là ai!” Cuối cùng Trần Dương cũng hoàn hồn, giữ chặt vai Trần Linh hỏi liên tục. Trần Linh đã khóc tới mức ngã quỵ, Trần Dương không có chỗ nào để phát tiết, chỉ có thể hung dữ đá một cước vào tủ sắt, gào lên: “Là ai!”

Nhìn thấy anh trai từ trước đến nay vẫn luôn ấm áp dịu dàng bây giờ lại tức giận, Trần Linh khóc lóc một hồi rồi lại bò lên ôm chặt lấy chân anh trai, nói: “Anh ơi, anh ấy là cháu trai của thượng tướng ở Hành tinh trung ương… Anh ấy sẽ quay lại đón em mà… Anh ơi, chỉ cần kiên trì một chút nữa thôi, cả anh và em đều sẽ có cuộc sống tốt hơn…”

“Anh ta nói gì em cũng tin!” Trần Dương gào lên.

“Anh ơi anh đừng lo mà…” Khóe miệng Trần Linh bắt đầu run rẩy, động tĩnh phía bên này đã thu hút sự chú ý của nhân viên quản lý của trung tâm ghép đôi, cậu ta đành đè thấp âm thanh lại, thấp giọng nói: “Anh ơi anh yên tâm, trong bụng em đang là cháu trai ruột của bọn họ, chỉ cần bọn họ không muốn mất mặt thì chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với em…”

“Đánh dấu thì sao? Anh ta đã đánh dấu em chưa?” Trần Dương phát điên.

“Chưa ạ… Anh ơi anh đừng lo! Em có chứng cứ, em biết điểm yếu của bọn họ…”

“Tại sao anh ta không đánh dấu em!” Trần Dương hét lên.

“Bởi vì, bởi vì sợ bị người khác phát hiện…” Trần Linh cũng ngây người, cậu ta nắm chặt vạt áo mình, cảm thấy khó mà giải thích được. Alpha cấp cao có thể khắc chế được du͙© vọиɠ muốn được đánh dấu của Omega cấp thấp, nhưng Omega cấp thấp hoàn toàn không thể chống lại được việc cầu hoan của Alpha cao cấp. Vậy nên, khi hành tinh trung ương tiến hành cử người đi kiểm tra về công tác giáo dục của các hành tinh xung quanh, Trần Linh đã ra một quyết định, mà quyết định này không chỉ ảnh hưởng tới vận mệnh của cậu ta, mà còn ảnh hưởng tới vận mệnh của rất nhiều người khác nữa.

Trần Dương cúi đầu nhìn em trai mình, đột nhiên rơi nước mắt, nói: “Linh Linh, em có từng nghĩ em có thể đợi được đến cái ngày đó hay không chưa…”

“Một Omega không còn trong trắng nữa sẽ có kết cục thế nào, em có biết không…”

“Sẽ bị đưa ra tòa án quân sự, tước đi nhân quyền và bị đày tới hoang tinh.” Trần Linh lẩm bẩm nhớ lại.

“Rõ ràng là em biết…”

Quản chế ban đầu của Đế quốc đối với Omega không quá nghiêm ngặt, tuy nhiên với tình hình căng thẳng của chiến tranh cát cứ quân sự, Omega đã trở thành một tài nguyên chiến lược cung không đủ cầu. Càng bởi vì đã có những ví dụ cụ thể từ trước như Omega bị nước địch đánh dấu đã phản bội và bỏ trốn, còn tiết lộ cơ mật, vậy nên lãnh đạo cấp cao của Đế quốc cho rằng Omega là một sinh vật không có liêm sỉ, không có tín ngưỡng, nên tăng cường quản lý Omega. Bất kì loại thuốc nào có thể giúp Omega xóa đánh dấu hay là lấy pheromone làm cơ sở để nghiên cứu chế tạo thuốc ức chế đều trở thành thuốc cấm.

Trần Dương cảm thấy hai chân mình mềm nhũn mà thời gian lại cứ trôi qua từng giây từng phút, cứ như một lá bùa đòi mạng đang ngày càng tiến lại gần hơn vậy.

“Anh ơi, chúng ta không còn lựa chọn nào nữa rồi.” Trần Linh quỳ xuống đất, cầm chặt tay Trần Dương, đôi mắt vừa khóc xong tựa như bầu trời xanh thẳm sau cơn mưa.

Trần Dương không lên tiếng.

“Anh ơi… anh ơi… giúp em… giúp em với! Chỉ còn anh giúp được em thôi! Mọi thứ sẽ tốt hơn mà… mọi thứ sẽ tốt hơn mà anh! Chỗ em, chỗ em có pheromone của Omega… chỉ cần dùng một chút thôi, tên Alpha kia sẽ bị mê tới mức không biết trời trăng gì nữa! Tắt đèn một cái là không biết người lên giường cùng mình là ai! Anh ơi… chỉ cần anh giúp em thôi… chỉ cần chúng ta phối hợp với nhau thôi, chỉ giấu trong nửa năm này thôi là không thành vấn đề gì mà.”

Trần Dương trợn tròn mắt: “Em để đối tượng ghép đôi với em lên giường với anh?”

Trần Linh ngừng lại, nước mắt lại tiếp tục rơi: “Anh ơi… Em không còn cách nào khác cả… Anh, chỉ có anh mới có thể cứu em thôi…”

“Tại sao em lại có những thứ này? Có phải ngay từ đầu em đã nghĩ xong hết rồi không?” Trần Dương nói.

“Không, không phải đâu anh ơi… Em, trước kia em có học trong tiết thực hành thí nghiệm ở trường học, từng học qua cách chiết xuất pheromone… Em cũng rất bất ngờ, em chưa từng nghĩ tình hình sẽ thành như thế này, trước giờ em chưa từng nghĩ tới… Chỉ là quá bất ngờ, quá bất ngờ mà thôi! Em không còn cách nào cả, không còn cách nào nữa…”

Trần Linh sống chết túm chặt tay Trần Dương, vừa khóc vừa nói: “Anh ơi, em xin anh, em xin anh đó…”

Trần Dương cảm thấy máu toàn thân đột nhiên lạnh đi, rất lâu sau cậu mới lên tiếng: “Linh Linh, em là em trai duy nhất của anh. Nếu như em không muốn gả thì nói với anh, anh có phải hy sinh cái mạng này cũng sẽ đưa em đi, em sinh đứa bé này ra đi, chúng ta sẽ sống cùng nhau.”

“Đi? Đi tới đâu cơ?” Trần Linh nói, “Chúng ta còn có thể trốn đi đâu được nữa?”

“Ở đâu á? Ở đâu cũng được. Hoang tinh hay vùng tối cũng được, thiên hạ sẽ có nơi mà liên minh với Đế quốc không quản được, chúng ta trốn tới nơi đó.”

“Vùng tối? Sao em có thể tới vùng tối được! Chỗ đó cái gì cũng không có! Chỗ đó lạc hậu lắm!” Trần Linh the thé nói.

Trần Dương an ủi, nói: “Có anh trai ở đây, anh sẽ bảo vệ em, nó chỉ khổ hơn một chút, phải tự lực cánh sinh mà thôi, chỉ cần chúng ta vẫn ở cạnh nhau…”

Trần Linh lộ rõ biểu cảm buồn bã: “Anh ơi, anh ơi em là Omega, cái gì em cũng không biết, em, em không thể sống cuộc sống như thế được…”

“Linh Linh…” Trần Dương vẫn muốn khuyên cậu ta, nhưng đầu óc lại càng ngày càng mơ hồ, trước mắt như bị một mảnh vải mỏng che đi vậy, càng ngày càng mờ đi…

“Trần Linh…” Trước mắt cậu chỉ còn lại khuôn mặt giàn giụa nước mắt của Trần Linh, Trần Dương bỗng nhiên mất đi ý thức.

*

Các Alpha quả nhiên đến đúng hẹn.

Cho dù lúc bắt đầu vô cùng tình tứ, ánh nến, bữa tối, hoa tươi, phía sau ánh sáng và hương thơm thấp thoáng trong lần gặp mặt đầu tiên của hai bên AO, nhưng vẫn không che đậy được sự tàn nhẫn cùng với tính dục đằng sau đó. Có người còn thốt lên, dù khoa học đã phát triển tới mức độ như ngày nay thì cũng chỉ là khoác lên một chiếc áo văn minh cho mối quan hệ cướp bóc giữa AO mà thôi.

Pheromone thăm dò lẫn nhau trong bầu không khí nóng rực, một bó hoa hồng sáp vẫn còn ướt nước che khuất tầm nhìn của cả hai, tạo nên bầu không khí ám muội mập mờ dưới ánh nến. Trần Linh nâng cốc rượu khẽ cười, ánh sáng phản chiếu từ cốc rượu che đi cái nhìn như muốn thăm dò.

Pheromone của Alpha trẻ đối diện là hương tuyết tùng dịu mát thoang thoảng, từ tấm lưng thẳng tắp cùng với khuôn mặt cân đối là có thể nhìn ra xuất thân trong sạch, tính tình cương trực của hắn. Nếu không phải… thì chắc hắn cũng là một đối tượng ghép đôi tốt nhỉ… Chỉ tiếc là còn trẻ quá, dường như vừa nhìn là biết những ngày tháng gả cho hắn ra sao rồi, biết bao sĩ quan quân sự giỏi vẫn còn ở cấp dưới… Còn cậu ta, cuối cùng rồi cũng sẽ trở thành một người nội trợ bình thường, sinh con đẻ cái, lo liệu việc nhà, tuổi tác già đi theo thời gian và sẽ trở thành một ông lão vừa già vừa béo, rồi sẽ cứ thế mà chết đi trong tiếng cãi vã của mấy đứa con và sự lạnh nhạt của người chồng.

Rượu đắng trôi vào cổ họng, cuốn trôi đi sự hối hận đang dâng lên trong nội tâm, Trần Linh cười nhẹ, thuyết phục bản thân tin vào hy vọng về tương lai. Nụ cười của Omega trẻ tuổi vừa trong sáng vừa vô tội, hầu như tất cả các Alpha đều thích kiểu thế này, Trần Linh đắc ý nhìn ánh mắt vốn luôn thờ ơ của đối phương nay lại hiện ra một tia kinh ngạc.

Xinh đẹp, thuần khiết, ngây thơ, mềm mại là những ấn tượng hay có của con người đối với Omega và cũng là lớp ngụy trang của họ. Trần Linh cố gắng diễn tròn vai một hình tượng Omega thường hay xuất hiện trong ấn tượng của người khác, là một người bình thường lớn lên trong trường học chuyên bảo vệ Omega chưa bao giờ được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, vì vậy e dè ngại ngùng, ngoan ngoãn nghe lời, nhìn nhau một cái cũng đủ khiến khuôn mặt trở nên đỏ ửng. Trong lúc làm quen với Alpha sẽ luôn giữ tính cách dịu dàng khiêm nhường, nhưng ai cũng biết, ngoại trừ trường hợp trước mặt nhiều người thì trong không gian riêng, họ có nhiều ham muốn điên cuồng hơn. Thế nhưng ngoài mặt thì vẫn phải ngụy trang là mình chính trực ngay thẳng.

Omega mỉm cười đẩy Alpha vào phòng tắm để hắn tắm rửa trước, còn mình thì ngại ngùng đi vào phòng ngủ. Alpha cười ngầm hiểu ý, sau khi tắm xong bước ra ngoài đã lập tức ngửi thấy hương pheromone ngọt ngào lúc ẩn lúc hiện của Omega.

Tươi mát tựa như trái đào mật được gột rửa trong ngày hè, Vệ Hành không kìm được mà tiến lại gần. Chỉ nhìn thấy trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ có một thân hình đang nằm co lại, càng lại gần mùi hương nóng rực nhưng lại kiềm chế càng rõ ràng hơn. Tấm rèm được kéo kín tới mức không có một tia sáng nào lọt vào, Vệ Hành vô thức muốn bật đèn nhưng thử đi thử lại hai lần đều không sáng.

Tiến lại gần cơ thể của Omega, hương pheromone nóng rực khiến cho máu trong người như dồn thẳng lên não, dường như khiến suy nghĩ của con người dừng lại. Trong vô thức, bước chân Vệ Hành dừng lại, nội tâm nổi lên ý muốn phản kháng. Là một quân nhân đã từng trải qua kì huấn luyện chống chế pheromone nên đối với pheromone nồng đậm như thế này hắn cảm thấy rất không thoải mái. Hắn hít sâu vài lần, tự nói với bản thân rằng hãy tin tưởng đây không phải đang trên chiến trường mới có thể áp chế được ý nghĩ muốn phản kháng đang thôi thúc.

Có người nói chiến tranh đã để lại di chứng cho Alpha nên mới xuất hiện nhiều hậu quả cũng như sự phân cực rõ ràng. Việc cấm sử dụng vũ khí là pheromone đã trở thành một công ước trong chiến tranh, tuy nhiên, huấn luyện chống chế pheromone vẫn được ngầm coi là một phần trong quá trình huấn luyện chiến sĩ Alpha của liên minh với Đế quốc để tránh việc vì pheromone tán loạn mà cảm thấy nóng nảy, bị kí©h thí©ɧ hay mất đi lý trí. Vì thế, một bộ phận alpha khi quay trở lại với cuộc sống bình thường bởi vì khóa huấn luyện tiên tiến mà xuất hiện sự kháng cự, bạo lực, chán ghét tìиɧ ɖu͙© hoặc đi tới quyết định cực đoan khi đối mặt với Omega, tính chiếm hữu và bóc lột cực đoan với Omega ngày càng tăng.

Di chứng căng thẳng hậu chiến tranh được chú ý tới mức phải viết vào những điều luật quản lý sức khỏe trong quân đội, trở thành một tiết học bắt buộc của mỗi một chiến sĩ. Vì vậy nên Đế quốc khích lệ Alpha nên tiến hành đánh dấu, luật bất thành văn là những Omega sẽ được ưu tiên đóng góp cho quân đội và Alpha chưa từng đánh dấu không được đảm nhiệm chức vụ sĩ quan cấp trung và từ cấp trung trở lên.

Không phải là lần đầu tiên gặp Omega, nhưng ghép đôi thì lại không giống vậy. Vệ Hành cũng không biết, vốn chỉ là một quyết định được đưa ra trong lúc kích động nhất thời sẽ đem đến ảnh hưởng như thế nào với hắn chứ. Nhưng ngay lúc này khi ngón tay chạm tới da thịt ấm áp kia, hắn vẫn không nhịn được mà run lên.

Đây là điều hợp pháp, sạch sẽ, là tất cả những gì của Omega sẽ đều thuộc về hắn.

Vệ Hành chẳng phải thánh nhân, hắn cũng đã từng có những hoang tưởng với nửa kia của mình từ những Alpha hắn nghe nói sinh ra đã bị khuyết tật, nhưng những mộng tưởng ấy từ đầu tới cuối đều rất mông lung, đều bị kiểu mẫu hóa. Cho tới khi hắn đã ngồi xuống bên cạnh giường, ngón tay không an phận mà vuốt ve cơ thể Omega, khi bàn tay hắn thâm nhập vào bên trong bộ đồ ngủ lụa kia thì cái mộng tưởng khiến cho não bộ người ta choáng váng ấy, mới đột ngột trở lại hiện thực, trở thành xung động thực sự.

Da thịt dưới tay hắn rất căng thẳng, cơ thể cậu hơi co lại, tựa như muốn trốn đi. Vệ Hành nhanh tay nhanh mắt giữ chặt tay của đối phương, Omega rơi vào thế bị động, Vệ Hành lập tức đè lên người cậu, nhìn xuống cơ thể của Omega.

Trong bóng tối, xúc giác càng trở nên nhạy cảm hơn, Vệ Hành từ từ vén bộ đồ ngủ của Omega lên, chất liệu trơn tuột bị cuộn lại thành đống trên vai cậu. Tầm nhìn của hắn men theo đường thẳng từ vai tới cổ rồi dời xuống và tập trung tại thắt eo gầy guộc của cậu. Da thịt ấm áp trơn bóng, cảm giác khi chạm vào rất thích, dùng lực mạnh hơn chút thì sẽ in lại vài dấu in đỏ đỏ.

Giống như đang bóc quà, Vệ Hành cẩn thận từng tí cởi bỏ quần áo của Omega. Từ thắt eo chầm chậm dời xuống, các đường nét trên cơ thể dần hiện ra, bên trong cặp mông rắn rỏi cong cong che giấu nơi sâu thẳm mà luôn khiến người ta tơ tưởng tới. Pheromone Alpha chầm chậm mà phát tán ra bên ngoài, giống như cây thông trên sườn núi tuyết, khiến hơi thở của Omega ngày càng gấp gáp.

“Đừng dâʍ đãиɠ như thế.” Hơi thở nóng rực của Vệ Hành phả ra bên tai Omega, hắn men theo gò má mướt mồ hôi vì lửa tình của Omega mà hôn lên, hương pheromone nồng nặc khiến cho hai mắt Vệ Hành bất giác đỏ lên. Chóp mũi hắn chạm nhẹ vào tuyến thể sau gáy của Omega, mùi hương ngọt lịm muốn quyến rũ người khác như bị dọa sợ, hơi run rẩy.

Vệ Hành bật cười, ngồi thẳng người dậy, ung dung cởi bỏ quần áo trên người mình. Thành quả của quá trình huấn luyện bản năng chống cự lại pheromone khiến cho động tác của hắn vừa kiếm chế vừa có sắc tình, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn sớm đã cương cứng chọc chọc vào mông Omega đầy đe dọa.

Mà có lẽ Omega đã cảm nhận được cảm giác nguy hiểm kia, chỉ dám vùi mặt mình thật sâu vào chiếc gối, để lại hai gò má nho nhỏ trắng mềm.

Du͙© vọиɠ đầy thú tính chôn sâu trong nội tâm Vệ Hành bị hành động nhỏ xíu này khơi dậy. Hắn cắn vào gáy Omega, khiến cho Omega vì đau đến không chịu được mà cong người, Vệ Hành nhân cơ hội tấn công vào khuôn ngực yếu ớt của Omega, phần ngực mỏng bị người ta tự tiện nhào nặn. Omega muốn ngồi dậy nhưng cứ bị Alpha sống chết đè dưới thân, da thịt nóng bỏng kề sát nhau không có lấy một khe hở.

Bản thân Vệ Hành cũng đã không chịu được, hắn đưa tay sờ xuống phần thân dưới của Omega, vật nhỏ đáng thương vẫn đang trong trạng thái bán cương. Hắn lập tức bóp một ít dầu bôi trơn lên tay, cẩn thận chăm sóc cho phần thân dưới của Omega ngóc đầu dậy. Một Omega lần đầu tiên kết hợp thì làm gì đã trải qua cảm giác bị trêu chọc này, chỉ một lúc sau đã thở hổn hển bắn ra tay của Alpha. Vệ Hành trộn dịch thể của Omega cùng dầu bôi trơn, đưa vào trong miệng nhỏ hơi ẩm ướt của Omega.

Cảm nhận được có người đang thăm dò phía dưới cơ thể mình, Omega không chịu được mà vặn vẹo cơ thể, cọ sát cơ thể của cả hai. Mà Vệ Hành vốn dĩ đã bị pheromone làm cho thần trí mơ hồ, hành động này làm hắn càng khó mà chịu được, chỉ có thể hung dữ đánh vài phát vào bờ mông đầy đặn của Omega, dữ dằn nói, “Đĩ điếm, cố chịu đi!”

Hai tay hắn mạnh mẽ bẻ hai bờ mông ra, ngón tay ở trong lỗ nhỏ sâu thẳm ấy tự tiện khuấy đảo, cảm nhận được cái mềm mại trơn tuột, nóng rực khiến người ta không chịu được mà muốn tự mình khám phá và cảm nhận ở nơi đó. Sự mẫn cảm trong tràng đạo bị người ta tự ý khuấy đảo, tay của Omega hết nắm chặt lại thả lỏng, ga trải giường bị vò cho nhăn nhúm.

Đôi tay hắn đang giữ lấy eo của Omega nhẹ nhàng nâng lên, khi cậu còn chưa phản ứng kịp thì dươиɠ ѵậŧ thô to đã tiến vào trong cơ thể Omega, đau tới mức cậu không chịu được mà rên lên một tiếng. Vệ Hành cười thầm, cảm nhận cảm giác được bao bọc trong cái nóng rực của tràng đạo, chầm chậm đưa trọn cự vật của mình vào trong cơ thể Omega, chỉ để lại hai trái trứng dái ở bên ngoài.

Tuy đã làm bước dạo đầu nhưng lần đầu tiên tiếp nhận toàn bộ dươиɠ ѵậŧ của Alpha vẫn là một việc vô cùng áp lực, Omega cắn môi dưới, trên trán đã toát mồ hôi lạnh. Vệ Hành men theo sống lưng Omega mà hôn lên trên, cho tới tuyến thể phát ra mùi hương mê người kia thì lưu luyến không đi, hắn xoa nắn cơ bắp căng cứng trên cánh tay Omega, từng chút từng chút kéo lại bàn tay đã chạm được tới đèn bàn trên đầu giường.

Đầu lưỡi hắn liếʍ mυ"ŧ dái tai nhỏ xinh Omega, phả hơi vào tai cậu: “Ngoan, đừng làm loạn.”

Vào lúc Omega thất thần, tính khí đang chôn trong cơ thể cậu đột nhiên ra vào ngày càng hung dữ hơn, như lưỡi đao sắc bén muốn chém cơ thể Omega ra làm hai. Động tác mạnh bạo này từng chút từng chút đánh vỡ lòng tự tôn cùng thể diện của cậu, lỗ nhỏ giữa hai chân cậu bị dươиɠ ѵậŧ thô to của Alpha nhẫn tâm mở ra thành một đóa hoa nhỏ, bị rút ra đâm vào nhiều lần, một dòng máu nhạt men theo đùi Omega chảy xuống.

“Em rên lên.” Vệ Hành nói.

Omega không nói gì, chỉ hít thở một cách nặng nề. Vệ Hành rút ra đẩy vào càng ác liệt hơn, dùng động tác mạnh bạo phá vỡ mọi sự phản kháng của Omega. Omega cong người muốn dậy, lần nào cũng vì thịt mềm trong tràng đạo bị dươиɠ ѵậŧ đâm vào mà mềm nhũn cả người, cậu muốn trốn đi, nhưng bất kỳ hành động nào của cậu đều bị khống chế chặt chẽ dưới cơ thể Alpha.

Cảm nhận được chuyển động ra vào dưới thân đã thuận lợi hơn, nơi kết hợp của Alpha và Omega phát ra tiếng nước dính nhớp cùng với tiếng bạch bạch của da thịt va chạm. Alpha chơi đùa với bờ mông gợi cảm của Omega nhiều lần, mạnh mẽ tách ra, không ngừng làm loạn bên trong tràng đạo của Omega, lần nào cũng là rút ra toàn bộ rồi lại đâm lút cán, phục vụ tận tình cho thịt mềm bên trong tràng đạo, như muốn giã nát lỗ nhỏ ra vậy. Hơi thở của Omega ngày càng nặng nề, cơ thể mềm nhũn, chỉ có bờ mông vẫn luôn giương lên cao, tiếp nhận từng động tác mạnh bạo của Alpha, tới khi cái nơi vốn dĩ vẫn luôn e dè thít chặt đó bị làm tới mức mềm nhũn, háu ăn mà bọc chặt lấy dươиɠ ѵậŧ to khỏe kia.

Cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi được thịt mềm nơi tràng đạo bao bọc lấy, bờ môi Vệ Hành vẫn dán ở sau gáy Omega —-- phần da nhỏ ở đó đã bị hắn liếʍ tới mức đỏ lên, bong cả da, lộ rõ hương hoa hồng nồng đậm nhưng rõ ràng. Kɧoáı ©ảʍ dưới thân không ngừng tăng lên, Vệ Hành bất ngờ hung dữ cắn lên gáy Omega, sau đó thỏa mãn nghe thấy tiếng rêи ɾỉ đau đớn mà Omega phát ra — âm thanh tuyệt đẹp vừa mang cảm giác đau đớn vừa như được nếm trải mùi vị tìиɧ ɖu͙©.

Răng nanh của Alpha đâm thật sâu vào tuyến thể của Omega, pheromone xuyên qua răng nanh của Alpha chầm chậm trôi vào tuyến thể của Omega, mùi vị chiếm hữu của Alpha chảy qua từng mạch máu trong cơ thể Omega, từng giọt máu ngay tức khắc mang mùi hương thuộc về Alpha. Và cũng vào lúc này, động tác của Alpha không hề dừng lại mà còn ngày càng hung bạo hơn, kéo lấy phần thân dưới của Omega để nó thít chặt hơn với dươиɠ ѵậŧ của mình, hắn luận động mạnh bạo bên trong cơ thể cực kỳ gợi cảm của Omega, cùng với động tác cắn gáy đánh dấu khiến cho cơ thể Omega lập tức đạt tới cao trào, toàn thân xuất hiện những vết đỏ như áng mây khi ráng chiều. Mà dươиɠ ѵậŧ của Alpha vì Omega đột nhiên thít chặt tràng đạo, hắn rêи ɾỉ một tiếng rồi cũng bắn ra.

Vệ Hành dựa lên người Omega thở hổn hển trong phút chốc, chậm rãi rút ra từ trong cơ thể Omega. Dươиɠ ѵậŧ đã mềm xuống của Alpha cũng là một thứ rất đáng sợ, không biết thứ to lớn này làm thế nào mà đi được vào trong cơ thể Omega. Đi cùng với hành động của hắn là hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c và máu chảy ra ngoài, hiện lên vô cùng rõ ràng bên ngoài miệng huyệt sưng đỏ.

Vệ Hành động lòng, ngọn lửa sâu trong người hắn không những không yếu đi mà ngược lại càng nóng bỏng hơn. Hắn lật người Omega lại, vuốt ve nơi vẫn còn mùi tanh của dịch thể, từng chút t bôi lên khuôn ngực và đôi môi của Omega, bờ môi vẫn còn vết cắn bị bôi tới mức bóng nhẫy. Không biết Omega là vì ngại hay làm sao, cánh tay cậu giơ lên che hai mắt mình, có vẻ như không muốn nhìn thấy tình cảnh đang diễn ra trước mắt.

“Em cũng bắn rồi…” Vệ Hành cười nói.

Hắn liên tục liếʍ phần gáy đang phát tán ra mùi hương mê người kia của Omega, nếm thử một chút máu bên trong nơi có mùi hương pheromone khiến người ta mê mẩn. Mùi hương đã không giống với lúc mới động tình, mà là mùi hương bạc hà the lạnh quyến rũ của Omega sau khi đã hoàn toàn rơi vào tìиɧ ɖu͙©, như một ly kem đào mật với lá bạc hà trang trí trên chóp vậy, hắn xâm nhập vào khu rừng pheromone ngọt ngào mang đến cho người ta một chút kí©h thí©ɧ, khiến cho Alpha đang say sưa đột nhiên thanh tỉnh, theo bản năng đi truy tìm mùi hương mê người kia, từ đầu đến cuối mùi hương ấy lại chỉ mờ nhạt không rõ ràng… Như là không có vậy…

Cơ thể của Omega vốn đã mê người, cuộc làʍ t̠ìиɦ đã phủ một tầng hơi nước cùng với những vết hôn trên người cậu, làm cho cậu càng trở nên đẹp hơn.

“Pheromone của em ngọt thật đấy.” Vệ Hành không nhịn được mà nói.

Câu trả lời của Omega chỉ là hơi thở lộn xộn, cùng với bàn tay đang cào cấu trên tấm lưng nở nang của Alpha.

Truyền thuyết nói rằng, vào thời xưa, mối quan hệ của Alpha và Omega chính là mối quan hệ săn bắt lẫn nhau… Trong mơ màng, Vệ Hành mơ hồ nhớ lại nội dung của tiết học sinh lý ABO đầu tiên… vì thế mới biết được trong lúc kết hợp sẽ có cả máu cả tϊиɧ ɖϊ©h͙, còn cả hành vi đánh dấu xác định chủ quyền… Lời thề tô điểm lên tình yêu…

Dươиɠ ѵậŧ của Vệ Hành lại một lần nữa cứng lên. Đêm nay không thể cứ kết thúc dễ dàng như vậy được. Tinh lực của Alpha như vô tận, một lần lại một lần làm cho nơi kín đáo sâu bên trong trái đào ấy không thể trốn tránh được, Omega từ từ lay động theo từng lần ép bức của Alpha, như được ăn một que kem mát lạnh vào ngày hè vậy. Vệ Hành liên tục liếʍ lên nơi tuyến thể đã bị mình để lại hai vết răng sâu hoắm của Omega để tìm kiếm mùi hương kia, cứ như con sư tử đi tuần tra lãnh địa của mình. Trong mơ hồ, Vệ Hành vẫn còn nhớ việc mình đã đồng ý với Omega rằng trước khi cậu ta thành niên sẽ không đánh dấu cậu ta hoàn toàn… Hắn nghĩ, đây thật sự không phải chuyện đơn giản, hắn hối hận rồi, sau này hắn không chắc mình có thể chịu được nữa đâu…