Chương 3: Rửa ruột (*) (H)

Editor: Bắp

(*Rửa ruột: Thường là để làm cho việc "đâm cúc" thêm "phê" và tránh gặp các bạn "vàng vàng"!)

"Nhưng mà... chúng ta còn chưa có làm.. Sao lại phải rửa a..." Tố Tố đỏ mặt.

Tiêu Vu Uyên đau lòng cho Trì Tố Tố, tuy rằng trước giờ hắn vẫn chưa từng chơi với cúc huyệt của nàng, nhưng thật sự hắn vẫn luôn khao khát được làm.

Vốn dĩ ngày hôm qua đã định lần đầu chơi lỗ hậu của nàng, nhưng cuối cùng nhìn Trì Tố Tố nước mắt lưng tròng nói đau, hắn mềm lòng không thao đến, chỉ có thể hung hăng chà đạp một phen.

"Không thao thì chẳng nhẽ không được rửa ruột? Ngày hôm qua c̠úc̠ Ꮒσα ăn cái gì tiểu tao hóa đã quên?" Tiêu Vu Uyên đem Trì Tố Tố từ trên tường xuống, ôm lên tầng ba.

Tầng ba là tầng dành cho những đại hình dạy dỗ. Sàn phủ kín bởi thảm đỏ, trên tường có rất nhiều khí cụ phục vụ dạy dỗ, ngoài ra còn có đại hình ngựa gỗ, giường phẫu thuật, lưới nhện, thập tự giá, nội y tình thú. Trong một góc còn để ra một phần làm phòng tắm, trong phòng tắm có dụng cụ rửa ruột.

Tiêu Vu Uyên đem Trì Tố Tố ngồi lên nắp bồn cầu, "Tiểu tao hóa, có thể tự đứng lên không?"

Trì Tố Tố trong lòng kêu rên một tiếng, mỗi lần Tiêu Vu Uyên gọi nàng là 'tiểu tao hóa' chính là lúc hắn đang hưng phấn, cũng là lúc nàng sẽ bị dạy dỗ.

Trì Tố Tố ngoan ngoãn lắc đầu, xoay người lại, quỳ xuống dưới chân Tiêu Vu Uyên, "Tiểu tao hóa... Có thể."

Tiêu Vu Uyên vừa lòng sờ đầu Trì Tố Tố, lấy vòng cổ đeo cho nàng. Vòng cổ này là đặc chế, bên trong có bỏ thêm lông tơ, ngày thường nếu dùng dây kéo đi cũng sẽ không bị siết đau cổ.

Tiêu Vu Uyên đưa dây xích của vòng cổ tới trước miệng Trì Tố Tố, "Tiểu tao hóa, ngậm vào, bằng không chủ nhân sẽ đánh ngươi."

"Vâng, chủ nhân." Trì Tố Tố ngoan ngoãn cắn dây thừng, dùng khuôn mặt nhỏ cọ cọ vào cẳng chân Vu Uyên, tay quỳ trên mặt đất, mông chu lên, lộ ra tiểu c̠úc̠ Ꮒσα phấn nộn.

Tiêu Vu Uyên mang vào găng tay trắng, "Lần này rót 1500ML, có thể chứ?"

Tuy rằng hắn là đang hỏi Trì Tố Tố, nhưng chưa kịp nghe Trì Tố Tố trả lời hắn đã liền đem cái ống cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα của nàng.

Chất lỏng ấm áp không ngừng rót vào bên trong thân thể, Trì Tố Tố phát ra tiếng rêи ɾỉ, "Ngô ~~ ngô...~" Mông càng dẩu thấp.

"Bang..." Tiêu Vu Uyên đánh vào mông Trì Tố Tố một cái, lạnh lùng nói: "Chổng lên, muốn ăn roi sao?"

"Ngô... Ngô, ông chã... Em rai rồi (Ông xã... Em sai rồi )" Trì Tố Tố mồm miệng không rõ xin tha, nỗ lực dẩu cao mông.

"Bang..." Tiêu Vu Uyên lại đánh một cái vào mông Trì Tố Tố, "Nhớ kỹ thân phận, ở tầng này ngươi chỉ là nô ɭệ, phải gọi chủ nhân."

Trì Tố Tố nhỏ giọng cầu xin, "Chủ nhân, nô tỳ biết sai rồi." Tuy rằng ngày thường Tiêu Vu Uyên sẽ thuận theo nàng, nhưng chỉ cần tới lầu ba, nàng liền sẽ nghe theo hắn, hắn là chủ, nàng là nô.

Đây cũng là định ước giữa bọn họ.

Bụng Tố Tố hiện tại chẳng khác gì người đang mang bầu 5 tháng, nhưng trong bụng họ là đứa trẻ, còn trong bụng nàng lại là dịch rửa ruột, vừa đau vừa trướng.

"Mười phút." Tiêu Vu Uyên lấy giang tắc(**) nhét vào cúc huyệt nàng, ngăn không cho dịch rửa ruột chảy ra, sau đó hắn liền rời đi.

(**giang tắc)Thê Tử Không Ngừng Bị Dạy Dỗ - Chương 3: Rửa ruột (*) (H)Trì Tố Tố một mình quỳ trên mặt đất, mười phút ngắn ngủi này đối với nàng chẳng khác nào cả thế kỷ. Hiện tại bụng nàng trướng đau tới nỗi muốn nổ mạnh.

Tuy rằng trước kia Tiêu Vu Uyên cũng có rót cho nàng dịch rửa ruột, nhưng liều lượng cũng không nhiều như vậy, 1000ML, miễn cưỡng có thể tiếp nhận.

Dây thừng lúc này đã rơi trên mặt đất, Trì Tố Tố đau tới mức muốn nằm vật ra trên nắp bồn cầu.

"Muốn ăn roi?" Thanh âm lạnh lùng vang lên làm Tố Tố có chút kinh hãi.

Trì Tố Tố hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn sắc mặt lạnh lẽo của nam nhân, "Ông xã... Đau quá, Tố Tố... Bụng...Rất trướng." Nàng biết nếu dùng cách này hắn sẽ đau lòng vì nàng, chưa biết chừng nàng lại còn có thể trốn phạt.

Quả nhiên, Trì Tố Tố vẫn là hiểu rõ Tiêu Vu Uyên. Nhìn nàng nằm trên mặt đất hai mắt đẫm lệ nhìn hắn kêu đau, hắn đau lòng cực kỳ, trừng phạt gì đó đều bỏ qua cho nàng.

Ôn nhu bế Tố Tố lên, mở nắp bồn cầu, nhổ giang tắc. Tiếng nước rầm rầm vang lên. Bụng nàng dần xẹp lại, trướng đau biến mất, Trì Tố Tố thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tiêu Vu Uyên ôm Trì Tố Tố, nhanh chóng rửa sạch rồi ôm nàng đem tới giường phẫu thuật.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)