Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thế Tử, Phu Nhân Lại Muốn Giúp Ngài Nạp Thiếp

Chương 2: Gặp phu quân

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đến hai ngày trước….

Khi nàng đang mải suy tư thì Ỷ Mộng lại vén rèm bước vào.

"Tiểu thư, ta đã đuổi Vệ Thiếu Tướng quân đi rồi. Vệ Thiếu Tướng quân nhờ ta thay mặt ngài ấy xin lỗi người, ngài ấy nói rằng hôm trước không phải cố ý thất hứa, thật sự là trong quân doanh có việc không thể thoát thân. Ngài ấy cũng nói ngày mai sẽ đến gặp tiểu thư lần nữa. Tiểu thư, tuy ta không biết Vệ Thiếu Tướng quân đã làm gì khiến người giận nhưng ngài ấy thật sự rất tốt, không bằng tha thứ cho ngài ấy lần này đi."

Ỷ Mộng đứng bên cạnh dùng lời lẽ nhẹ nhàng khuyên giải.

Chung Lê quay đầu đi, không nói gì.

Nếu thân xác này vẫn còn là Chung Lê trước kia thì nàng sớm đã tha thứ cho Vệ Cương rồi. Rốt cuộc, chuyện kia nói cho cùng cũng không hẳn là lỗi của hắn.

Nhưng, nàng đã sống lại lần thứ hai và những việc này nàng đều đã trải qua một lần.

Khi đó cũng như bây giờ, ban đầu nàng tránh mặt không gặp Vệ Cương nhưng sau khi hắn kiên trì đến tìm nàng nhiều lần, cuối cùng nàng không chịu nổi mà gặp hắn, chất vấn hắn vì sao hôm đó lại thất hứa.

Vệ Cương sau khi biết rõ mọi chuyện, dù là Thiếu tướng quân trẻ tuổi, nhưng lại kinh hoảng mà quỳ gối trước mặt nàng xin lỗi, khổ sở cầu xin, kiên quyết muốn cưới nàng làm thê. Ngày hôm sau, hắn còn khiến trưởng bối và bà mối đến Chung gia bàn bạc hôn sự.

Vệ Cương là một Thiếu tướng quân nổi danh của Đại Ương quốc, vậy mà chịu hạ mình trước mặt nàng, liên tục nhận hết mọi lỗi về mình. Nàng còn mong chờ điều gì hơn nữa?

Cái gọi là phu quân, đại khái cũng chỉ như vậy mà thôi.

Vào ngày thành thân, biểu muội xa của Vệ Cương, Đổng Tuyết Lạc bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt tất cả khách khứa, nàng ta chỉ ra rằng Chung Lê đã không còn trong sạch, thậm chí còn gọi đại phu đến bắt mạch ngay tại chỗ.

"Chung cô nương quả thật đã mang thai." Một câu của đại phu khiến toàn trường khách khứa lập tức xôn xao.

Khi đó, nàng ngây thơ và mơ hồ không hiểu hết mọi chuyện. Ngay cả bản thân nàng cũng không biết mình đã mang thai, nghe đại phu nói vậy cả người nàng liền chết lặng.

Vì chuyện này, nàng, gia gia và toàn bộ Chung gia đều trở thành trò cười cho thiên hạ, là đề tài bàn tán sau mỗi bữa tiệc. Gia gia của nàng, tuy không biết gì nhưng lại bị tức giận đến mức lâm bệnh nằm liệt giường.

Dù lễ bái đường chưa được tiến hành nhưng cuối cùng nàng vẫn bước vào Tướng quân phủ.

Khi đó, nàng từng nghĩ đến việc phá thai nhưng đại phu lại nói rằng cơ thể của nàng không thích hợp để phá bỏ, nếu không có thể suốt đời sẽ không thể sinh con nữa.

Vệ Cương cũng không muốn nàng phá thai. Lúc đó, nàng cho rằng hắn làm vậy là vì lo cho sức khỏe của nàng nên trong lòng càng thêm áy náy, càng thu liễm mọi tính tình và sự bướng bỉnh của bản thân lại.

Bà bà và người hầu trong nhà đối xử với nàng chẳng ra gì, nhưng vì không muốn Vệ Cương khó xử nên nàng không dám oán thán một câu, mọi chuyện đều nhẫn nhịn.

Có một phu quân như vậy đáng để nàng phải ép mình chịu đựng đến mức đó.

Dù mang thai nhưng mỗi bữa ăn lại là cơm thừa canh cặn. Dù đứa trẻ này không phải điều nàng mong muốn nhưng khi cảm nhận được thai nhi động trong bụng, nàng vẫn cảm thấy một sự ràng buộc mơ hồ nào đó.

Đến tháng thứ năm mang thai, Vệ Cương cuối cùng không chịu nổi áp lực gia đình và thiên hạ đã cưới Đổng Tuyết Lạc.

Đổng Tuyết Lạc bước qua cửa lớn của Tướng quân phủ với tư cách là bình thê.

Chuyện này, Chung Lê không oán trách cũng không dám oán trách. Thậm chí, khi Vệ Cương tự trách trước mặt nàng, nàng còn mở miệng trấn an.
« Chương TrướcChương Tiếp »