Chương 39: Lời tán thưởng xuất phát từ tận đáy lòng

“Mẹ nó, tên đó là ai vậy, quá trâu bò! Ba người trong đội mình đều bị anh ta gϊếŧ chết, dữ quá hu hu. Lão Lưu, nhớ nấp kỹ vào, đừng để người bên ngoài phát hiện ra!”

“Muốn tổ đội với anh ta ghê, anh ta làm tiên phong, còn tôi chỉ việc núp sau bắn, không biết được không nhỉ?”

“KD của người này ít nhất phải là 7 trở lên, làm thịt được tận mười một người.”

“Đừng kích động như vậy được không, tôi đoán có lẽ là do người này may mắn thôi, nếu không thì cũng là người trong nghề vào luyện tay một chút.”

Bởi vì mở mic tổng nên có thể nghe được giọng của người chơi gần đó trong phạm vi cố định, bởi vậy những người bỏ mình ở gần đó nói chuyện thông qua mic của người còn sống sót trong tổ đội.

Sau khi nghe được âm thanh mở mic tổng, ngay sau đó liền có rất nhiều tiếng chửi bậy truyền đến.

Hoá ra có người đoán được vị trí người mở mic tổng, cuối cùng toàn đội bị diệt.

Lúc Phương Nhiêu đi nhặt đồ mới phát hiện số đầu người của bạn trong tổ đội mình đã nhảy lên mười hai, không khỏi phát ra tiếng thán phục nho nhỏ.

Ơ, không ngờ em gái này lại là một cao thủ PUBG...

“Được đó em gái, tiên phong trâu bò.”

Số mạng gϊếŧ được của Phương Nhiêu mới có bốn, mà lại còn bị thương một lần, hiện tại bị một cô gái đoạt lấy danh tiếng nhưng anh ta không hề tức giận.

Dù sao trong game, thực lực và may mắn chiếm một nửa phần trăm thắng.

Cũng không phải anh ta chưa từng kết trận được người chơi nữ có kỹ thuật tốt, cho nên lời tán thưởng này xuất phát từ tận đáy lòng.

Thiện cảm của Phương Nhiêu đối với người không tạ mà còn biết phối hợp như Cố Sênh thoáng chốc tăng cao.

Phương Nhiêu đã chơi một trăm bốn mươi mốt trận, là một chiến thần siêu cấp, KD luôn ở trên dưới 8.6.

Anh ta trời sinh cực kỳ mẫn cảm với game, cho dù là game bắn súng hay các thể loại game sinh tồn khác, thậm chí là một ít trò chơi trí tuệ, anh ta cũng đều có thể phá đảo được.

Người bên cạnh hiểu rõ thì nhịn không được cười nhạo, nếu có thể áp dụng thiên phú chơi game này vào trong thực chiến hay công việc thì Phương Nhiêu đã làm nên việc lớn.

Lúc ra khỏi cảng G, bọn họ tìm được một chiếc xe.

Người lái xe là Cố Sênh, trên đường đi gặp được vài tổ đội đều bị Chu Thành và Phương Nhiêu tiêu diệt.

Lúc nhặt đồ, Cố Sênh cũng không tranh giành gì, bình thường cô nhặt được cái gì thì dùng cái đó, giống như thể súng nào cô cũng thuận tay, kỹ thuật bắn gần cũng là đỉnh của đỉnh.

Bởi vì cấp bậc của bọn họ đều khá cao cho nên tỉ lệ ghép đội trong ván này ít nhất cũng một nửa, không có bao nhiêu máy.