Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Theo Đuổi Phượng Loan

Chương 28

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không lâu sau, nàng đã được vài đôi tay nhấc bổng lên và đặt ở một nơi khác.

Nàng nhìn thấy bầu trời trong xanh không một gợn mây, nhìn thấy chiếc chuông bạc dưới góc mái hiên. Tiếng chuông lắc lư theo tiếng vó ngựa. Dường như tiếng chuông từ xa truyền đến đã nâng linh hồn Lệ Tri lên cao, vứt bỏ hết mệt mỏi, vượt qua thời gian và địa điểm, đưa nàng về với kí ức vô tận của biển.

Nàng sinh ra ở Lệ Phủ, nơi quan chức cao cấp nhất, thân mẫu của nàng là Tần Thị đến từ hải ngoại, một quốc gia được gọi là “Đại Sóc”. Nơi đó nữ tử cũng có thể đọc sách làm quan, và người ta nói Nữ Hoàng Đế cũng không phải là hiếm gặp.

Ngoài muội muội có tính cách phóng khoáng của nàng ra, thì không ai tin vào một thế giới kinh thế hãi tục mà Tần Thị miêu tả.

Nghe hạ nhân trong phủ nói, Tần Thị vô tình được một chiếc thuyền đánh cá trên biển cứu sống, đầu óc không được bình thường, ngay cả nói chuyện cũng là học được sau này. Vì dung mạo xinh đẹp, và có một đôi mắt màu tím dưới ánh mặt trời rất đặc biệt, nên bà bị người ta cố ý mua làm quà cho Lệ Kiều Niên.

Tần Thị tuy rằng xinh đẹp nhưng tính tình lạnh lùng, khi đối mặt với Lệ Kiều Niên cũng không tươi cười nên không được sủng ái. Sau này thoát khỏi nô tịch trở thành thị thϊếp, nhưng cũng chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, bà ấy có thai.

Cặp song sinh khiến cho tất cả hoa quỳnh trong Kinh Đô đều nở hoa trong một đêm không mang lại hạnh phúc cho Tần Thị, chẳng bao lâu sau, bà qua đời vì buồn đau.

Nhiều năm sau, hai tỷ muội đã lớn thành thiếu nữ.

Tỷ muội song sinh có đôi mắt lá liễu và lông mày như dãy núi nhỏ giống nhau như đúc, ngay cả cái bướu khó nhận thấy ở giữa sống mũi cũng giống hệt nhau, Nhưng giống như sử dụng cùng một loại sơn để tạo ra hai bức tranh hoàn toàn khác nhau, dù là người đần độn nhất cũng sẽ không gọi sai tên của các nàng.

Tỷ tỷ đã sớm gánh vác trách nhiệm dưỡng dục muội muội, tính tình chững chạc hơn so với các bạn cùng trang lứa, không chỉ đọc nhiều sách vở kiến thức uyên thâm, mà ngay cả nữ công cũng là nhất tuyệt.

Dưới sự bảo vệ của tỷ tỷ, muội muội vẫn giữ được sự hồn nhiên của một đứa trẻ, luôn có thể nảy ra những ý tưởng quậy phá, nhiều mưu ma chước quỷ, bất kể muội ấy đi đâu cũng có thể nhanh chóng kết giao bằng hữu mới.

Ngay cả người đốt củi mù trong phủ cũng có thể nhận ra thân phận của hai tỷ muội từ tiếng bước chân.

Các nàng lớn lên cùng nhau, và đã từng nghĩ rằng các nàng sẽ già đi cùng nhau.

Chiếc vòng vỏ sò trên tay nàng mang bảy mươi hai vạn lần cầu phúc.

Người đã vì nàng mà thắp hương cầu nguyện, bây giờ nàng đã không bao giờ tìm lại được nữa rồi.

Tiếng chuông leng keng theo gió bay vào trong xe ngựa, Tạ Lan Tư đặt cuốn sách trong tay xuống, nhìn thiếu nữ đang cuộn tròn ở đối diện.

Cơn ác mộng thống khổ ép chặt đôi mày liễu như dãy núi xa xăm của nàng, đôi mi dài đen láy thỉnh thoảng run rẩy bất lực, giống như một con chim non với đôi cánh chưa trưởng thành đang phí công vùng vẫy.

Trên khuôn mặt đã chìm vào giấc ngủ kia lại lộ ra tầng tầng lớp lớp sự phòng bị, những giọt nước mắt không ngừng rơi từ khóe mắt xuống hai bên tóc mai đen đặc, giống như những giọt sương rỉ ra từ kẽ đá dưới ánh nắng chói chang, óng ánh long lanh, trong vắt không tỳ vết.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn đưa tay ra chạm vào bi thương của nàng.

….

Cành cây khô nứt ra trong lửa, tiếng răng rắc không dứt.

Một mùi thơm khó tả xộc vào mũi. Hình như xa xa có tiếng ca nhớ nhà truyền đến. Nàng như trở về trong bụng mẫu thân, cả người ấm áp dễ chịu.

Lệ Tri mở đôi mắt nặng trĩu ra, ánh trăng nhợt nhạt lọt vào tầm mắt.

Ánh trăng nhu hòa nhẹ nhàng rơi xuống vùng hoang vu, trong nháy mắt bị ngọn lửa màu cam nuốt chửng. Đám người lưu vong được chia thành nhiều nhóm, mỗi nhóm vây quanh một đống lửa, chỉ có đống lửa trước mặt Lệ Tri là có vẻ trống trãi. Vài xâu thịt đỏ cắm ở trước lửa trại, tỏa mùi thịt thơm nồng.
« Chương TrướcChương Tiếp »