Chương 20

Người anh em này của Tương Vân Hàng cũng rất đáng thương, có lúc, hắn cũng không rõ mình rốt cuộc là cha hay là anh của cậu ta nữa, cứ tiếp tục thế này hắn phỏng chừng mình có thể đổi tên thành Tương Lo Lắng luôn được rồi. Thế đấy, chuyện phải lo lắng lại đến nữa. Cái tên Tương Vân Hàng ‘hoa tâm đại la bặc này’ sao không thể yên thân được chứ?

(Hoa tâm la bặc (hoa tâm cây củ cải): đây vốn là tên một bộ phim, về sau có biếm ý từ. Câu nói này dùng cho đàn ông không đứng đắn, đặc biệt là đàn ông hay quyến rũ phụ nữ và thay đổi thất thường.)

“Hai người các cậu thật sự làm tới hả? Sao thằng nhóc kia nhanh túm được cậu quá vậy?” Cậu em Tương Lo Lắng hận không kịp rèn sắt thành thép mà cảm thán.

Tương Vân Hàng vừa nghe thấy câu này thì mặt càng đen, vấn đề không phải ở chỗ đã làm tới, mà căn bản là còn chưa có làm tới!

Càng nghĩ, Tương Vân Hàng lại càng nghiến răng nghiến lợi: “Chưa túm được…”

Thằng bạn kia hiển nhiên vẫn chưa nắm được tình huống: “Vậy mắc gì mà sợ?”

“Thằng khốn

đó làm tớ được một nửa thì dừng tay!!!”

(ý bạn Tương là cua được một nửa thì bỏ á)

Tương Vân Hàng bi phẫn rít gào một câu, tiếp theo khổ sở kể lại mọi chuyện với người anh em. Theo đánh giá của cậu, Trang Liễu hẳn là một thằng nhóc đến từ vùng núi nghèo khó nào đó, trong nhà còn có một đứa em gái. Hình như năm ngoái khi Tương Vân Hàng đi du lịch đã vô tình gặp được em gái nhỏ của Trang Liễu, Tương Vân Hàng không biết thời khắc đó là do phật quang phổ chiếu hay là thế nào, em gái nhỏ đột nhiên dính sét của cậu. Tương Vân Hàng đoán, lúc dừng chân ở nông gia nọ cậu đã vô tình để em gái nhỏ nhìn thấy thẻ học sinh của mình, em gái nhỏ còn rất nhỏ, vì thế anh trai thay em xuất mã, thi vào trường đại học của Tương Vân Hàng, sau đó… sau đó mọi chuyện đã thành ra thế này.

Đương nhiên, có vài chuyện phòng the, Tương Vân Hàng vẫn biết ngậm miệng không nói.

Bạn cậu nghe đến ngớ cả người “Không tin được… thằng nhóc này bẻ cong cậu rồi tính phủi tay bỏ đi? Vậy cũng quá thất đức đi!”

Tương Vân Hàng yên lặng không nói, vẻ mặt ‘không thể đồng ý với cậu hơn được’, ưu thương nhìn anh em của cậu.

“Không thể ngồi chờ chết a! Hoặc là bẻ cong cậu ta, hoặc là cậu phải tự bẻ thẳng bản thân thôi!” Thằng bạn kia thực sự nghiêm túc ngồi xem xét đối sách, nhưng thân là cánh đàn ông có cảm xúc với con gái, lại xem không ít phim giờ vàng, hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có vài tình tiết sến súa lối mòn.

“Tớ nghĩ cậu nên quen bạn gái thử đi… Nói không chừng, đây chỉ là xúc động nhất thời?”

“…” Tương Vân Hàng ngượng ngùng nghĩ, thằng đệ của mình cũng đã xúc động hai lần rồi.

“Hơn nữa, không chừng sau khi cậu có đối tượng, thằng nhóc Trang Liễu đó lại đỏ mắt, lập tức hiểu được tâm ý của bản thân, khóc lóc cầu xin cậu trở về” Vẻ mặt thằng bạn mơ màng, “… Trên tivi đều diễn như vậy mà”

Mặc dù, tận đáy lòng Tương Vân Hàng nghĩ ý này của hắn thật là nhảm nhí, nhưng vẫn tiếp thu một phần

ý kiến của hắn. Ít nhất, sau khi chơi bóng xong mà có con gái đến đưa nước nói chuyện phiếm thì cũng không tránh tránh né né như trước, cũng không ngó nghiêng tứ phía xem Trang Liễu có đang giám sát không. Chẳng qua, ngó nghiêng cũng vô dụng, Trang Liễu thật đúng là nói được làm được, nói không phá hỏng chuyện thì thực sự lẫn đi thật xa.



Ngày đó, Trang Liễu đi ngang qua sân bóng, Tương Vân Hàng và các thành viên trong đội bóng đang chơi rất bốc lửa, bên sân còn có một đám con gái vây quanh, Tương Vân Hàng vừa kêu khát, liền có một cô gái duyên dáng chạy đến đưa nước, trực tiếp dâng nước đến sát miệng Tương Vân Hàng. Tương Vân Hàng sảng khoái cầm tay cô ta uống nước, khiến bên cạnh vang lên từng trận la hét. Trang Liễu nhìn thoáng qua vài lần, chiếu lệ muốn tránh đi, nhưng không may bị người anh em thích lo lắng của Tương Vân Hàng nhìn thấy.

Thằng này muốn rèn sắt khi còn nóng, vì thế vội vàng đuổi theo, dại dột khuyên nhủ một câu: “Trang Liễu a, cậu xem, Tương Vân Hàng cũng đã quen bạn gái rồi, hai người…

đừng dính lấy nhau nữa!”

Trang Liễu hơi mơ hồ nhìn hắn, qua một lúc lâu mới gật gật đầu: “… Được”

Thằng bạn của Tương Vân Hàng vừa vui vừa kiêu, quả nhiên mình ra tay thì chuyện gì cũng xong! Còn trong lòng Trang Liễu thì lại nghĩ, Tương Vân Hàng thật sự phải thành gia a, mình quả nhiên không nên ở nhà cậu ta nữa? Tuy buổi tối ngủ chung với cậu ta rất ấm áp, tuy được Tương Vân Hàng ôm cũng rất thoải mái, nhưng bạn của người ta cũng đã tới nhắc nhở y rồi a.