Chương 233: Âm mưu của Hồ Vương

Cuối cùng thì rồng bộ vuốt cũng có thể tiến vào bên trong cung điện Hồ vương. Trong cung thanh thế rộng lớn, xung quanh hiển lộ phong tình rất khác biệt dị quốc, khiến cho ánh mắt rồng bộ vuốt trở nên lưu luyến, trong lòng sợ hãi đối với kỹ thuật điêu luyện sắc sảo của Hồ tộc.

Bởi vì long quân đi đứng hành động cho nên được chấp thuận cưỡi hỏa hồ bước vào trong cung, chung quanh hồ cung cực kỳ rộng rãi, cất chứa tất cả hỏa hồ cũng dư dả. Dưới sự dẫn đường của cung quan, rồng bộ vuốt rốt cục cũng vào tới nơi sâu nhất trong hồ cung —— có rừng cây che trời, đây chính là cấm địa tu luyện của Hồ vương, tòa cung điện bên trong một màu thuần trắng cung tường tuyết ngọc như ẩn như hiện trong rừng cây.

Đợi đến khi tiến vào bên trong cấm cung, long quân xuống tọa kỵ, được cung nữ đón vào tòa thuỷ tạ, hỏa hồ cũng hóa thành thanh niên tuấn mỹ vẻ mặt khó chịu theo sau.

Hồ vương còn chưa tới, long quân liền nói với hồ ly nhà mình: “Vừa rồi sao ngươi lại thất lễ như vậy? Long lân kia là ta tự nguyện dùng để đổi vật, không liên quan với dân chúng.”

“Hừ!! Con rồng nhóc con nhà ngươi! Ngươi có biết mảnh long lân kia có giá trị cỡ nào hay không?! Những tên gian thương đều cố ý lừa gạt ngươi không nhìn ra à! Mà tên Hồ vương kia rõ ràng cảm nhận được long khí của ngươi nhưng lại kiêu căng như thế, hôm nay nếu không ra oai phủ đầu, uy nghiêm tương lai của long quân để ở đâu,hả?!” Hồ ly giận dữ nói.

“Đó cũng là mặt mũi của ta, ngươi là hồ ly có quan hệ gì?” Long quân thầm nghĩ, có điều lại không có làm mặt mũi của hắn. Chẳng qua nói đến long lân, hắn chỉ có chút kinh ngạc: “Lúc trước ngươi đánh nhau với ta, từ trên người của ta kéo xuống vài miếng long lân, long lân không phải giống như vẩy cá à, không phải là vảy sao?”

“Hừ! Hai cái không có liên quan gì sất! Đừng có nói bậy!” Sắc mặt hồ ly hơi hồng.

Đang nói chuyện, long quân đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức bức ép người, loại cảm giác này chẳng lẽ linh lực trên tiên linh giới cũng có thể bức người? Chỉ có thể nói loại khí tràng này quá mạnh mẽ, quả thực có thể sánh ngang với kỳ lân, xem ra vị tới chính là Hồ vương.

“Tiểu Long cung nghênh Hồ vương bệ hạ.” Long quân đứng dậy, hướng lối vào khom mình hành lễ.

“Ngươi bái hắn làm cái gì?!” Hồ ly bĩu môi.

“Im miệng, không cần thêm phiền.”Long quân nâng bàn tay đánh hắn, khiến cho hồ ly càng thêm căm tức.

“Long quân miễn lễ.”Giọng nói lạnh lùng thản nhiên vang lên, cùng lúc bóng hình mặc sắc ánh vào mi mắt. Long quân ngẩng đầu nhìn, vừa nhìn liền đập vào mắt chính là mỹ mạo giống như hàn băng. Ngày ấy ở trên đại hội tiên giới, nhìn từ xa xa chỉ cảm thấy đến vị Hồ vương có phong tư yểu điệu, hiện giờ nhìn kỹ mới phát hiện người thật càng câu tâm đoạt hồn.

Quả nhiên đúng như tin tức bát quái kỳ lân đã nói, nói rằng Hồ vương là tiên nhân có mỹ mạo đứng đầu tiên giới, quả thực không giả. Có điều Hồ vương đẹp thì đúng đẹp, chẳng qua tính cách chặn người ở ngàn dặm lạnh lùng từ xương tủy, quả khiến người khó có thể tiếp cận, khó trách tiên giới đều đồn rằng vị Hồ vương này lãnh huyết vô tình.

Cho dù Hồ vương cao quý như vậy nhưng khi đối mặt với hắn, long quân vẫn mang theo suy nghĩ: lông mao trên bụng con hồ ly đen này không biết có mềm mại hay không?

Hồ ly nhà mình đột nhiên quay đầu khổ bức nhìn long quân —— đã quen với việc bị rồng bộ vuốt chà đạp cái bụng, hắn đương nhiên biết suy nghĩ trong lòng cái kẻ mao hàng khống: Bộ vuốt chết tiệt! Chỉ có ngươi! Mới có ý nghĩ “khinh bạc ” Hồ vương!

“Long quân đường xa mà đến, tiểu vương không kịp chiêu đãi, thứ tội.”Hồ vương tuy nói lời khách sáo, nhưng ánh mắt không có một chút xíu độ ấm, thái độ lạnh như băng không thấy chút hối lỗi nhận tội nào cả.

“Vương xin mời ngồi, Tiểu Long có việc muốn nhờ cậy vương.” Long quân tính tình tốt mở đề, không vì thái độ lãnh đạm của Hồ vương mà buồn bực.

“Chuyện này ta sẽ nói cùng bệ hạ, long quân xin tránh mặt đi.” Hỏa hồ đột nhiên chen ngang một câu, làm long quân hơi hơi kinh ngạc: Nói thế nào thì hồ ly cũng là cấp dưới của mình, tại sao có thể nói chuyện đi quá giới hạn như vậy?

Ai biết không đợi long quân có động tác, Hồ vương thế nhưng đáp: “Đã có hồ yêu mấy trăm năm làm bạn bên cạnh long quân bàn chuyện, như vậy cũng rất thuận tiện, long quân mời theo người hầu trẫm tạm thời đi nghỉ ngơi đi.”

Dù sao Hồ vương cũng là đại nhân vật hết sức quan trọng chốn tiên giới, một thân pháp lực cao thâm khó có tiên nhân nào có thể so sánh, tự nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra vấn đề con rồng con sinh ra chưa bao lâu, tương đối non nớt, ngược lại trước mắt hỏa hồ trông có vẻ đáng tin hơn một chút.

Vì thế long quân dưới tình huống quỷ dị như thế bị mời ra khỏi phòng tiếp khách, bị mấy người hầu dìu đi xuống nghỉ ngơi.

Nhìn long quân rời đi, Hồ vương mới mở miệng nói: “Kỳ lân tiên quân thật sự rất bận rộn à? Thế nhưng dung túng một con rồng non xông loạn khắp nơi, nếu không phải nhìn mặt mũi của hắn, ngay cả nhóc rồng này ta cũng sẽ không gặp, nói đi, rốt cuộc có chuyện gì? Trẫm cũng không phải là bảo mẫu, thời gian của trẫm rất quý giá.”

Quý giá cái đầu của ngươi! Hỏa hồ bĩu môi, đáp: “Ta thay long quân xin bệ hạ một chuyện, hy vọng bệ hạ có thể ban cho một chút rượu vong tình.”

“Rượu vong tình không phải là vong tình vĩnh cửu, chỉ có tác dụng trong một thời gian ngắn mà thôi, ngươi muốn nó có ích lợi gì?” Hồ vương lạnh lùng nói.

“Tóm lại có chỗ cần dùng, mong Hồ vương bỏ thứ yêu thích, tiểu hồ nguyện cùng bệ hạ giao dịch, mong bệ hạ ra điều kiện.”

“Thân là phàm hồ đê tiện như ngươi, xứng giao dịch với trẫm hay sao?” Hồ vương khinh miệt mỉm cười, quá ngạo mạn đến độ khiến hỏa hồ suýt hộc máu. Có điều gần đây hỏa hồ đi theo bên người Khanh Ngũ đã lâu, tốt xấu gì cũng học được chút tu dưỡng —— huống chi đây là đồ nhóc rồng kia muốn, dù có cắn răng thế nào hắn cũng phải lấy cho bằng được.

Vì thế mạnh mẽ áp chế lửa giận, nói tiếp: “Tuy ta là phàm hồ tu tiên, nhưng tốt xấu gì ta cũng đại biểu cho long quân, long quân hiện giờ tuy tuổi còn nhỏ, nhưng bằng năng lực của hắn, tương lai nhất định sẽ oai phong tam giới.

Hồ vương ngay cả chút mặt mũi cũng không cấp cho long quân sao? Cho dù không nhìn mặt mũi của long quân thì tốt xấu gì cũng nên nhìn mặt mũi kỳ lân tiên quân. Huống chi long quân cùng với thỏ vương kết giao thân mật, thỏ tộc mấy năm gần đây thật vất vả mới ngừng chiến với hồ tộc, hy vọng không cần bởi vì chút việc nhỏ này mà phá hủy tình nghĩa hai tộc.”

“Ồ, phàm hồ thật là biết nói chuyện!” Hồ vương cười lạnh.

Tất nhiên, cho dù không biết nói thì đi theo nhóc rồng kia cũng sẽ học được. Hồ ly trong lòng thổ khí, lần này vì giúp nhóc rồng con mà ngay cả thỏ béo hàng kia đều moi ra, đây đã là mưu lược cao nhất thâm thuý nhất từ khi sinh ra mà hồ hắn dùng ô ô…

Thỏ béo hàng kia tuy làm biếng tới cực điểm còn thích chơi đùa đủ các loại dược vật kỳ quái, nhưng mà nói như thế nào thì tên kia cũng là… Thỏ vương…

“Rượu vong tình có thể cho ngươi, nhưng ta muốn long quân kỳ lân giúp ta vượt qua thiên kiếp!” Hồ vương cực kỳ khôn khéo, nói ra điều kiện khiến hỏa hồ hoảng sợ.

“Thiên kiếp!? Ngươi là Hồ vương, thiên kiếp ngươi gặp tất nhiên không phải bình thường, chính ngươi còn cảm thấy khó khăn, người khác sao có thể giúp ngươi, hừ, không duyệt!” Hỏa hồ lập tức đổi ý.

“Các ngươi đã vào đây, như vậy việc có về hay không, liền không phải do các ngươi làm chủ.” Ánh mắt Hồ vương thâm trầm, khóe miệng câu một nụ cười mỉm tính kế.

“Đáng giận! Thì ra ngươi đã sớm tính kế chúng ta! Ta muốn gặp long quân! Ta phải rời khỏi nơi này!” Hỏa hồ giật mình phát hiện mình lại rơi vào trong cái bẫy của Hồ vương.

“Thực đáng tiếc, trước khi mục đích của trẫm chưa thành, các ngươi cũng không thể rời đi!” Hồ vương vung ống tay áo lên, kết giới xuất hiện đem hỏa hồ áp chế ở trong đình không thể nhúc nhích.

Cho dù tu vi gần đây của hỏa hồ đột nhiên tăng mạnh, nhưng đối mặt với đối thủ cường đại như Hồ vương vẫn không thể chống được một kích, lúc này mới biết sự chênh lệch giữa mình và Hồ vương, đâu chỉ là núi cao sừng sững!

————————————————————————

Long quân bị đưa tới một căn phòng ngủ có chiếc giường lớn, hắn đang buồn bực, vì sao phòng nghỉ lại là một gian phòng ngủ, chẳng lẽ đây là quy củ đặc biệt ở hồ tộc sao? Có điều giường kia không khỏi quá lớn đi, gần như miễn cưỡng có thể chứa được một người, lại là hình tròn?

Còn đang nghi hoặc, pháp trận bố trí trong gian phòng đột nhiên khởi động, long quân có chút kinh ngạc, thế nhưng sau đó từng đợt pháp trận trong không trung tự chủ hóa thành hình rồng. Thì ra gian phòng này là để bắt giữ hắn mới cố ý bố trí thành như vậy, mà cái giường lớn kia là để Bạch Long nằm úp xuống mà làm.

Quả nhiên Hồ vương thật là dụng tâm kín đáo. Nhóc rồng con nằm nhuyễn ở trên giường suy tưởng.

Cũng may phòng này ngoại trừ để hắn biến trở về nguyên hình, không có tiếp tục tra tấn với hắn. Bạch Long nghiêng đầu nghĩ nghĩ, liền nghiêng đầu một cái, giả chết.

Pháp trận quang mang dần dần biến mất, trong phòng đột nhiên mở ra một cánh cửa bí mật, một vị tế tự hồ tộc vừa tiến vào thấy tình cảnh bên trong, vội kêu một tiếng “Không ổn!” Liền vội vàng xoay người đi bẩm báo Hồ vương.

“Bệ hạ, không tốt! Con Bạch Long kia đã bất tỉnh!” Tế tự hoang mang rối loạn vội vàng chạy tới, quỳ rạp xuống đất bẩm báo.

“Kỳ quái, pháp trận kia cũng không lực sát thương, sao có thể làm cho hắn hôn mê?” Hồ vương nghi hoặc tự hỏi.

“Thần hạ thoạt nhìn qua tướng mạo của Bạch Long, chính là Tiểu Long phá xác không quá vài ngày, e rằng thân mình quá mức yếu nhược, không thể thừa nhận pháp trận đè ép mới bị hôn mê… Không biết có nên tiếp tục thiết trận trói buộc hay không…” Tế tự phỏng đoán.

“Cho dù hắn là ấu long, pháp trận kia cũng không làm tổn thương tính mạng của hắn, ngược lại nếu nơi lỏng pháp trận sẽ để cho hắn lập tức bay đi —— ta thấy từ cách nói năng của long quân kia tuy còn tuổi nhỏ nhưng lòng dạ sâu xa, không thể dễ tin tưởng vào biểu hiện của hắn.” Hồ vương không hổ là hồ ly phân tích rõ ràng hợp lý, một chữ đã xuyên thủng quỷ kế của rồng bộ vuốt.

Đáng thương cho rồng bộ vuốt giả chết nửa ngày, lần này thế nhưng không có thành công, đợi hắn tỉnh dậy thấy không có người để ý tới mình, nhàm chán đến nổi giận.

“Tiểu Thất, ai, ta không thể đúng hạn trở về, hy vọng ngươi không cần quá lo lắng.” Rồng bộ vuốt u buồn, đem mặt chôn ở trong đại móng vuốt lầm bầm lầu bầu.

Đang than thở thì có người tiến đến đưa cơm, người đưa tới một bồn cỏ linh chi cùng tiên thảo quý hiếm, là thức ăn trân quý dành cho long phượng nhưng đống dược thảo khô cằn như thế làm sao có thể nuốt trôi chứ? Vì thế rồng bộ vuốt mè nheo: “Ta không ăn những thứ đó.”

“Tiểu Bạch Long, nếu như ngươi không ăn, khi ở trong pháp trận sẽ bị tiêu hao thật lớn, ngươi sẽ không sống nổi.” Tỳ nữ đưa cơm lừa người.

“Tiêu hao ngược lại ta không cảm thấy —— ta muốn ăn bánh bao, điểm tâm, bánh bao hấp.” Nhóc con cũng không phải là kẻ dễ lừa.

“Tiểu Bạch Long kỳ quái, thế nhưng thích ăn mấy thứ kia, được rồi, ta đi làm cho ngươi, ai kêu bệ hạ coi trọng ngươi như vậy.” Tỳ nữ dứt lời xoay người rời đi. Tỳ nữ bên người Hồ vương cũng là người bình tĩnh thong dong như thế.

“Đi thôi.” Nhóc rồng con vuốt long tu chính mình. Nhìn tư thế này của hồ tộc, xem ra hỏa hồ cũng không tránh khỏi. Giờ phút này tất nhiên cũng bị cầm tù, xem ra tên Hồ vương này có mục đích khác. Chỉ cần hắn có yêu cầu, vậy vẫn còn có đường sống cứu vãn.

Ngao ngao ngao ngao Thì ra tiên linh giới cũng có lục đυ.c kí©h thí©ɧ như vậy! Khí tức chỉ thuộc về chốn giang hồ ( o(ヘo#))! Có điều trận pháp khiến nhóc rồng không thể bung ( o(ヘo#))! Hãy để âm mưu kịch liệt hơn một chút đi!!

Nhóc rồng con bùng phát high!

Không tự chủ được, nó liền vung cái đuôi to quật vào vách tường phía sau, đó là biểu lộ của việc nhóc con hưng phấn. Có điều tỳ nữ gác cửa cảm thấy rất kỳ quái, con rồng này thật là, chỉ ăn bánh bao mà hứng thú phấn chấn thành cái dạng này, quả nhiên là nhóc con!

@ Hôm nay T bận nên một chương thôi ><