Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Hướng Người Mù, Liếc Mắt Đưa Tình

Chương 38.1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu không phải vì công việc hôm nay quá nhiều, có lẽ Sở Chiêu Chiêu sẽ vì câu nói ấy mà ngẩn ngơ cả ngày. Đáng tiếc, gần đây công ty có một hạng mục sắp được triển khai, mọi người đều bận đến chân không chạm đất, Sở Chiêu Chiêu cũng chẳng có thời gian rảnh mà nghĩ về nó, đến cả bữa trưa cô cũng chỉ ngồi tại chỗ ăn qua loa miếng bánh mì rồi tiếp tục làm việc.

Bảy giờ tối, cả công ty vẫn chưa có ai tan làm.

Sở Chiêu Chiêu có một bản PRD* cần Mục Tế Vân xem qua, cô đi đến phòng làm việc của anh, thấy anh đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, tay day day mi tâm.

*PRD (Product Requirements Document): Tài liệu yêu cầu sản phẩm, theo đó thì trong tài liệu này sẽ chứa tất cả những yêu cầu cần có dành cho một sản phẩm nhất định. PRD là dạng tài liệu giúp cho mọi người hiểu được những gì mà một sản phẩm nên có, nên làm. Nó thường hay được sử dụng nhiều và phổ biến trong phần mềm, công nghệ.

“Thầy Mục.” Sở Chiêu Chiêu nhẹ nhàng gọi, “Em vừa gửi cho thầy bản PRD, thầy xem qua giúp em, nếu không có vấn đề gì em sẽ gửi một bản sao cho A Lục.”

Mục Tế Vân mở file cô gửi lên, mới xem được mấy dòng, chuông điện thoại bỗng vang liên tục.

Anh nhìn thoáng tên người gọi đang hiển thị trên màn hình rồi bắt máy.

“Alo, có chuyện gì?”

“Từ lúc nào?”

“Đã đưa đến bệnh viện chưa?”

“Được, tôi đến ngay.”

Mục Tế Vân chỉ nói vài câu liền tắt máy, rồi anh vừa khoác áo vest vừa nói với Sở Chiêu Chiêu: “Tôi phải đến bệnh viện một chuyến, PRD em gửi Thi Dịch xem qua là được.”

Sở Chiêu Chiêu nghe ra sự nôn nóng từ trong ngữ điệu của anh, vội đứng tránh sang một bên.

Mục Tế Vân đã đi đến cửa phòng làm việc bỗng quay đầu lại nói: “Trời tối rồi, khi về nhớ chú ý an toàn.”

Sở Chiêu Chiêu gật đầu: “Dạ.”

Mục Tế Vân đi rồi, Sở Chiêu Chiêu ở lại tăng ca đến tám giờ, nhiệm vụ của nhóm nhỏ cũng vừa hoàn thành, cô đã có thể về nhà.

Đầu thu, không khí buổi tối nhiễm chút hơi lạnh. May mà sáng nay lúc ra khỏi nhà Sở Chiêu Chiêu có mang theo một chiếc áo khoác mỏng mới không cảm thấy quá lạnh. Xuống ga tàu điện, vẫn còn rất nhiều người, ở khu công nghiệp khoa học kỹ thuật này, bảy tám giờ tối là đợt cao điểm thứ hai, vì thời điểm này là giai đoạn tăng ca hàng năm, bọn họ cũng tan sở giờ này.

Sở Chiêu Chiêu không tìm thấy chỗ ngồi, chỉ có thể đứng.
« Chương TrướcChương Tiếp »